Chính là đám người Cao Lục.
Mấy tên đó sau khi cướp được thì liền ngấu nghiến ăn, bọn họ cũng đã lâu rồi không được ăn thịt.
Đứa nào đứa nấy ăn đều rất vội vàng.
Phụ thân nhìn ta đầy suy tư, ta khẽ gật đầu.
Rồi phụ thân lập tức đứng dậy, ra vẻ giận dữ mà tranh giành với bọn họ.
Ta và mẫu thân đương nhiên cũng tham gia vào.
Khiến ta bất ngờ là, muội muội như mất trí, điên cuồng cướp thịt trong bát của Cao Lục.
Sau khi bị Cao Lục đẩy ngã xuống đất, nàng ta lại như một mụ phụ nhân chanh chua mà chửi rủa.
Sự hỗn loạn ở đây đương nhiên đã thu hút sự chú ý của quan sai, nhưng trước khi quan sai đến, nhóm Cao Lục đã uống hết canh thịt, thậm chí còn liếm sạch cả đáy bát.
Phụ thân nhân lúc mọi người không chú ý, giả vờ làm rơi nồi đất, tiêu hủy chứng cứ.
Quan sai lạnh lùng cảnh cáo bọn ta một tiếng rồi bỏ đi, không phát hiện ra điều gì.
Đêm đó, đợi muội muội khóc thút thít ngủ ta đi, phụ thân mới nhỏ giọng nói với ta.
“Con quá liều lĩnh rồi, nếu bọn chúng đều chết, tất cả mọi người sẽ biết bát canh này có độc!”
“Không sao đâu, thuốc này sẽ không lấy mạng bọn chúng, con biết rõ mà.” Ta ra hiệu cho phụ thân yên tâm.
Ta cho thuốc tả, chỉ khiến người ta tiêu chảy liên tục.
Ăn uống thanh đạm đã lâu như vậy, đột nhiên được ăn thịt, tiêu chảy cũng là chuyện bình thường, sẽ không ai nghi ngờ ta.
Nhưng ta có ký ức từ kiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nha-bi-luu-day-muoi-muoi-lai-qua-ngay-thang/5212567/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.