Phụ thân của lúc này hiển nhiên tràn đầy sát khí.
Ta hiểu con người của phụ thân, ông làm quan từ trước đến nay đều cẩn trọng tỉ mỉ, rất ít khi nhận quà của các quan viên, chỉ khi không thể tránh khỏi mới nhận, sau đó hồi lại lễ vật có giá trị tương đương.
Ông cũng không có sở thích xa xỉ, hàng ngày rất tiết kiệm, ngay cả uống trà cũng chỉ uống loại mười lượng một cân.
Ta càng hiểu rõ, những tội danh tham ô nhận hối lộ kia hoàn toàn là vô căn cứ!
Số bạc bị tịch thu trong nhà, toàn bộ đều là do ta và mẫu thân những năm nay mở cửa hàng, từng đồng từng xu tích cóp mà có.
Bao nhiêu đêm, ta và mẫu thân thức trắng, tay cầm bàn tính cũng không vững nữa.
Mới mua được một căn nhà ở kinh thành.
Nhưng chớp mắt, Phương gia bị khám xét, cả nhà bị lưu đày, dù vậy kẻ đứng sau vẫn không chịu buông tha cả nhà bọn ta, hơn nữa còn muốn lấy mạng phụ thân.
Phụ thân mím chặt môi, không chịu nói ra.
Ta nắm lấy tay phụ thân, ánh mắt kiên định:
“Phụ thân, nếu chỉ có người chết mới có thể đổi lấy sự sống cho chúng con, vậy thì mạng này của con thà không cần. Con biết người trong sạch, người không có tội. Kẻ vu oan người, cũng hơn ai hết hiểu rõ sự trong sạch của người. Họ muốn giết người là vì sợ người vạch trần bí mật.”
“Nhưng ta muốn các con sống sót hơn.” Mắt phụ thân ướt đẫm, “Có đám Cao Lục kia, con đường phía trước chỉ càng khó đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nha-bi-luu-day-muoi-muoi-lai-qua-ngay-thang/5212566/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.