Quan Thư Ân đối với biểu cảm ngập ngừng tranh đấu của Mộ Ngạn Dương rất khó chịu, hít sâu một hơi nhẹ nhàng phân rõ ranh giới:
"Sau này anh đừng quản chuyện của em nữa, cũng đừng tới tìm em như thế này tránh những hiểu lầm không đáng có."
Nói dứt câu cô còn chẳng muốn nhìn mặt anh thêm nữa, cứ thế bước qua một cách lạnh nhạt, giống như đoạn tình cảm mà cô đã từng theo đuổi trước kia chết rồi.
Quan Thư Ân thầm nghĩ nếu không có nhiệm vụ trên vai thì tốt biết bao, cô không cần phải dây dưa với người đàn ông này nữa, vừa tốn thời gian vừa mệt đầu.
Cứ để anh ta yêu đương với Ân Tiểu Lam đi, kết hôn rồi sinh con cũng được luôn. Quan Thư Ân cô không có đàn ông sống thảnh thơi vui vẻ biết bao nhiêu.
Đáy mắt Mộ Ngạn Dương rõ ràng đã có giao động, cách tay nâng lên muốn níu giữ, nhưng lại có phần nào đó mâu thuẫn cuối cùng để người trước mắt cứ thế đi xa.
Mộ Ngạn Dương tức giận với chính sự nhu nhược của bản thân, đấm mạnh tay vào bức tường cứng rắn, muốn dùng cách này khiến đầu óc trở nên tỉnh táo.
Anh ta đối với Quan Thư Ân rốt cuộc là loại tình cảm gì? Là nhất thời rung động chăng? Vậy còn Ân Tiểu Lam thì sao? Hai người đã bên nhau được hai năm rồi, cô ấy rất tốt hơn nữa còn từng đánh đổi cả sinh mạng để cứu sống anh...
Mộ Ngạn Dương cực kỳ mâu thuẫn, vừa không muốn để Quan Thư Ân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-nay-khong-de-cau-mo-ngan-duong-anh-doi-day/2737201/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.