Tomie?
Chưa từng nghe.
Hiển nhiên Nhà mỹ học đang ngồi thoáng sửng sốt khi nghe thấy Vân Thiển sử dụng từ ngữ thô bỉ đó để chê bai mình. Cô ta khẽ cười, không thèm để ý.
Dường như Nhà mỹ học cảm thấy trên đời này không thể nào có người đẹp hơn mình, đặc biệt là ở nơi này. Cô ta chỉ cho rằng Vân Thiển tùy tiện bịa ra một nhân vật nào đó.
Nhà mỹ học mặc kệ hai người ngồi xuống, tiếp tục tô màu bức tranh trước mặt. Đó là bức tự họa của cô ta, nét đẹp được vẽ ra không bằng một phần vạn của cô ta.
Nhà mỹ học hoàn toàn không quan tâm phòng mỹ thuật có thêm hai người, cô ta chắc chắn cả hai không thể gây hại cho mình.
Vân Thiển liếc nhìn balo không gian, cô không kịp bổ sung vũ khí, bên trong chỉ còn nửa cục gạch.
Cô ghé vào tai Tống Hành Chỉ, nhỏ giọng hỏi: “Cậu nghĩ tôi có thể giết chết Nhà mỹ học không?”
Cô nhớ đến năng lực của Quan thẩm phán, muốn thông qua cách này để Tống Hành Chỉ cho cô khả năng “Giết chết Nhà mỹ học”.
Tống Hành Chỉ do dự.
Tiếng cười Nhà mỹ học như chuông bạc, cô ta nhẹ nhàng kể lại bộ dạng thảm hại của Tống Hành Chỉ lúc bị bọn chúng dạy dỗ.
Còn tại sao lại chọn bắt nạt Tống Hành Chỉ, ai bảo cậu có bộ dạng dễ ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-muoi-cuu-the/2776727/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.