Chứng minh sự tồn tại của mình? Làm sao cô ta chứng minh được sự tồn tại của mình?
Nhà mỹ học bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này, không hề nhận ra Vân Thiển cho rằng cô ta không tồn tại, nhưng bản thân cô ta muốn chứng minh mình không tồn tại đã là một vấn đề nghịch lý.
Ánh mắt Vân Thiển ngầm toát lên vẻ thương hại. Lúc tranh luận với người khác, nhất là người thích cãi bướng, một khi tư duy suy luận bị đối phương xô lệch sẽ rất khó thoát ra được.
Nhà mỹ học cầm bút vẽ trên tay: “Nếu tôi không tồn tại mà chỉ là tưởng tượng của cô, vậy vì sao tôi có thể chạm đến đồ vật trong hiện thực, ví dụ như bút vẽ này?”
Vân Thiển: “Cô cảm thấy bút vẽ này là vật chất, là thứ thật sự tồn tại sao?”
“Đương nhiên.” Nhà mỹ học vô cùng khẳng định bút vẽ trên tay là thực thể. Cô ta đắc ý nhìn Vân Thiển.
Vân Thiển: “Đáng tiếc, nó là thứ không tồn tại.”
Nhà mỹ học chỉ thấy đầu ngón tay Vân Thiển chạm vào bút vẽ, bút vẽ lập tức biến mất khỏi tay cô ta.
Vân Thiển thương cảm nói: “Nhìn thấy chưa, nó là thứ không tồn tại. Khi chúng ta thoát ly khỏi ảo tưởng, sự vật ảo tưởng sẽ không chịu nổi một đòn. Cô cũng sẽ như vậy.”
Nhà mỹ học ngây người. Hồi lâu sau, cô ta hét lên: “Không thể nào! Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-muoi-cuu-the/2776725/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.