Eo ai sướng tay hơn?
Câu hỏi như vậy đương nhiên ở những nơi khác nhau sẽ cho ra những câu trả lời khác nhau.
Lúc ở thế giới ngược, Kim Thiên Thiên đứng cách đó không xa, Vân Thiển không hề do dự đáp: “Đàn ông thối sao bằng con gái thơm tho mềm mại.”
Kim Thiên Thiên cách rất xa nhưng thính lực rất tốt, cô lẳng lặng giơ ngón tay cái với Vân Thiển, không thấy sắc quên bạn, được lắm.
Nhưng về đến phòng ngủ Văn Nhân Du, người này cáu kỉnh không chịu cởi áo. Vân Thiển bèn dựa vào anh, mềm giọng nói: “Trong lòng tôi, sướng tay nhất đương nhiên là anh, một người tầm thường ất ơ nào đó sao có thể bằng anh.”
Ban ngày Kim Thiên Thiên vẫn là cô gái thơm tho mềm mại, buổi tối biến thành người tầm thường ất ơ nào đó, Văn Nhân Du đã nhìn thấu bản chất sở khanh của Vân Thiển rồi, cô gái này chỉ ham muốn cơ thể anh!
Thỉnh thoảng nhử mồi là tình thú, bầu không khí giữa nam nữ trưởng thành thích hợp, phát triển thêm chút nữa cũng chỉ là chuyện nước chảy thành sông.
Đến hôm qua, Văn Nhân Du đã cởi chỉ còn lại áo sơ mi và quần. Lúc phải tiếp tục cởi, anh bỗng ôm lấy Vân Thiển, tháo mắt kính cô ra, đi về phía phòng tắm của phòng ngủ: “Tắm.”
Trong nháy mắt, Vân Thiển tựa như cá muối mất đi sức sống, mất một lúc mới thích ứng với thế giới chẳng thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-muoi-cuu-the/2775756/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.