Đặng Chung kiên trì dò hỏi tên ngốc, thu hoạch duy nhất của anh tới lúc này là nụ cười ngây ngô tuyệt đẹp của anh.
Đột nhiên đuôi cá tên ngốc quẫy đạp, đứng dậy khỏi chỗ ngồi, bơi ra phía ngoài .
Đặng Chung không hề do dự đuổi theo, tiện tay ấn đồng hồ cứu thế phát tín hiệu cho ba người Vương Tư Tuệ.
Lồng chụp đáy biển san sát, mỗi cái lồng chụp đều bố trí khác nhau. Nơi tên ngốc đang đứng bây giờ hẳn là vườn hoa, mực nước chưa đến thắt lưng. Tên ngốc lẳng lặng ngắm hoa biển màu lam nhô lên trên mặt nước, vươn tay hái một đóa.
“…An An.”
Đặng Chung nhìn thấy tên ngốc kề sát mặt gần hoa biển, mặc cho gai nhọn đóa hoa để lại vết cắt trên mặt mình.
Đặng Chung sực nhớ không chừng đề tài liên quan đến Lôi Hoài An có thể khiến tên ngốc có phản ứng. Anh tới gần tên ngốc nói: “Thưa ngài, ngài biết Công chúa điện hạ Lôi Hoài An ư?”
Ba chữ “Lôi Hoài An” vừa bật ra, tên ngốc lập tức nhìn về phía Đặng Chung, miệng phát ra hai chữ “An An” , đuôi cá âm thầm quấn lên cổ Đặng Chung vặn gãy rồi rút lại.
Chưa tới một giây, Đặng Chung đã mất một cái mạng.
Anh sững sờ!
Nếu không phải tổng số mạng trên đồng hồ cứu thế tăng thêm một số, anh cứ nghĩ tiếng “răng rắc” ở cỗ lúc nãy là nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-muoi-cuu-the/2775704/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.