So sánh với cách nói càng bình thường của Lười biếng, Vân Thiển lại tin tưởng hơn.
Thì ra tên của thần linh là Giới, trước kia ngài lấy tên giả là Thẩm Giới, cũng xem như một cách nói tên thật của mình cho cô biết.
Vì sao ngài muốn đặt phân thân vào người cô?
Vân Thiển nghĩ vậy và cũng hỏi như vậy.
Lười biếng chầm chậm chìm xuống đất.
Tính dục kéo giọng, nói: “Haiz —— Tạm thời không thể nói cho nàng biết.”
Vân Thiển: “Tại sao?”
Tính dục: “Bởi vì chuyện này kể ra dài lắm, sức mạnh nàng hút từ Kiêu ngạo sắp hết, nàng chuẩn bị rời khỏi nơi này rồi… Thời gian còn lại, ta muốn làm chuyện ý nghĩa hơn.”
Tiếng nói vừa dứt, cánh môi Vân Thiển đã bị người đó hôn.
Cô theo bản năng vươn tay đẩy ra, Tính dục ấm ức nói: “Tại sao không thích, trong tất cả các phân thân, không có tên nào có kỹ thuật hôn tốt hơn ta. Nếu không tin, nàng thử một cái là biết…”
Vân Thiển tào đa vô khẩu(*).
(*) Lời muốn chửi quá nhiều nên không biết bắt đầu chửi từ đâu
Tính dục nói tiếp: “Hay là biểu hiện của ta khiến người khác ghét. Ta biết trong mắt loài người, kẻ có lời nói hành vi phóng túng lộ liễu như ta không phù hợp với quan niệm đạo đức của các người. Ta thật tồi tệ mà…”
Anh vừa nói vừa mất mát cụp mắt, tay nắm bả vai Vân Thiển khẽ run.
Vân Thiển vội nói: “Tôi không ghét anh.”
Tính dục càng mất mát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-muoi-cuu-the/2775660/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.