Lúc này, ở ngoài bí cảnh.
Các Trưởng lão chỉ nhìn thấy đoàn người Giang Ngư tiến vào chiến trường cổ, bị một làn sương trắng vây quanh, đi về phía trước hai bước, rồi nhắm mắt lại, đứng bất động ở tại chỗ.
Nếu không nhìn ra bị người động tay động chân thì không có khả năng, tất cả mọi người đều thót tim.
Nhậm Tông chủ bình tĩnh nói: “Trên người bọn họ đều có át chủ bài bảo mệnh, sẽ không làm thứ kia dễ dàng thực hiện được.”
Ông ta vừa dứt lời, gã áo đen lại lần nữa xuất hiện ở bên trong hình ảnh linh quang kính.
Gã đứng cách đám người Giang Ngư hơi xa, đứng ở ngoài sương trắng âm u nhìn chằm chằm đám người Giang Ngư.
Sau khi nhìn vài lần, gã chuyển tầm mắt “nhìn” mọi người ngoài linh quang kính.
“Từ ký ức ta nhìn thấy, các ngươi chắc chắn động tay động chân trên những người này.” Gã cực kỳ đắc ý cười: “Ta mới không chạm vào bọn họ.”
“Các ngươi gọi là người tu tiên đúng không? Để cho ta nhìn xem, các ngươi tự xưng là dũng sĩ vì chính nghĩa, thiện lương.”
Gã ta cổ quái cười nói: “Không biết, dũng sĩ chính nghĩa, thiện lương ở bên trong dục vọ,ng giãy giụa sẽ có dáng vẻ gì nhỉ?”
“Các ngươi muốn cùng nhau xem không?”
Tuy rằng gã đang hỏi, lại căn bản không cần câu trả lời, hình ảnh trên linh quang kính đột nhiên thay đổi.
Trên đài cao hoa lệ to lớn, hai đệ tử đang luận võ, dưới đài vô số gương mặt người vây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-man-tu-tien-sieu-vui-suong/2698804/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.