Giang Ngư lại lấy lại tinh thần, phát hiện cảnh tượng quen thuộc đã không thấy.
Nàng đứng ở một chỗ bụi đất xa lạ, không trung xám xịt, gió mang theo máu tanh và sát khí từ bốn phương tám hướng như nhọn đao thổi lên người nàng.
Giang Ngư cảm nhận áp lực do cơn gió này mang đến, nếu là một người thường không hề có tu vi, sợ là mười lăm phút cũng sống không nổi.
Bên tai truyền đến một tiếng k.êu rên, có hơi quen tai.
Nàng nhìn sang phát hiện cách sương trắng mênh mang, mười hai người cùng vào với mình, đang đứng yên ở trong sương trắng.
Nàng đi qua đi lại một lúc mới hiểu ra có lẽ bọn họ rơi vào bên trong ảo cảnh giống với mình vừa rồi.
Có mấy người sắc mặt đắc ý, còn có mấy người rõ ràng cực kỳ đau khổ.
Nàng ngẫm nghĩ rồi đi sang chỗ một người sắc mặt đau khổ cách mình gần nhất.
“Hứa Luyện?” Nàng thử thăm dò gọi, người rơi vào ảo cảnh tất nhiên không có khả năng đáp lại nàng.
Giang Ngư không dám động vào bọn họ, cũng không dám dùng linh lực. Ai biết bọn họ ở ảo cảnh có tình hình ra sao, nhỡ đâu nàng làm cái gì, ngược lại ảnh hưởng đến bọn họ thì làm sao bây giờ?
Đúng lúc này, sắc mặt Hứa Luyện đỏ lên, khóe môi cuồn cuộn tràn ra máu tươi không ngừng, hiển nhiên bị thương không nhẹ.
“Hứa Luyện!” Lần này Giang Ngư không dám tiếp tục do dự, trong tay hiện lên linh quang, vỗ một cái ở trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-man-tu-tien-sieu-vui-suong/2698800/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.