Sau cái nồi, Giang Ngư lại lục tục móc ra bếp lò, xẻng đảo đồ, thìa và một loạt đồ làm bếp.
Các đệ tử thấy nàng lấy ra một đống đồ kỳ quái, sôi nổi ghé mắt.
Y tu cũng kỳ lạ hỏi: “Những thứ này là cái gì?”
Giang Ngư đưa thần thức vào Bạch Ngọc tiên cung, dễ như trở bàn tay lấy ra thảo dược vừa rồi giải độc đan cần.
Bấm tay niệm thần chú, nhóm lửa, đổ nước, rửa sạch linh thảo.
Giang Ngư giải thích: “Ta không thể trơ mắt ngồi ở chỗ này nhìn Nhan sư tỷ càng ngày càng suy yếu. Không phải ngươi đã nói à? Thế gian có phương pháp nấu thuốc trị liệu, nhỡ đâu nấu ra linh dược, cũng có tác dụng thì sao?”
Y tu nhìn nàng một cái, nhưng không ngăn lại. Thân là một Y tu, nàng ấy rất hiểu tâm trạng mặc dù hy vọng xa vời, cũng phải dùng hết biện pháp, cứu lại tính mạng của người bệnh.
Nấu một phần canh linh thảo cũng không tổn thất thứ gì, nên cứ mặc Giang Ngư làm thôi.
Thật ra trong lòng Giang Ngư cũng không nắm chắc, nàng nhìn đan phương, trên đan phương miêu tả dùng số lượng linh thảo, hoàn toàn là số lượng để luyện chế đan dược, dùng để nấu nước thuốc hình như hơi nhiều quá.
Nàng đành phải tự mình ước lượng thả vào.
Nàng dám thử như vậy là vì linh thảo mà giải độc đan của Bích Lân Vương Xà cần thật sự ít được lưu ý, hơn nữa tác dụng chỉ có một. Số lượng lớn linh thảo ở trong Bạch Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-man-tu-tien-sieu-vui-suong/2698388/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.