Sự thật đúng như Giang Ngư đoán.
Sau khi bát nước thuốc có thể giải độc kia của nàng được nấu ra, tất cả Trưởng lão tiên môn đang quan sát linh quang kính đều im lặng.
Sau im lặng là nhốn nháo.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả ánh mắt đều nhìn về phía Thái Thanh Tiên Tông.
Tông chủ Thái Hư quen thuộc nhìn về phía Hồng Quang Trưởng lão, cũng thuần thục phát ra tiếng kinh ngạc cảm thán: “Ngư Trưởng lão của quý tông thật là không thể trông mặt mà bắt hình dong.”
Sau khi khen xong, tất nhiên là bắt đầu nói bóng nói gió.
Dù sao cũng là Trưởng lão đại tông tiên môn, đối mặt dò xét khắp nơi, sắc mặt các Trưởng lão Thái Thanh thong dong, thái độ rụt rè, không để lộ ra chút xíu tin tức hữu dụng nào.
Nhưng trong âm thầm... bọn họ khiếp sợ không ít hơn người khác chút nào!
Nói ra có lẽ không ai tin, thật ra trước khi đi vào Thái Hư Tiên Tông, phần lớn Trưởng lão thậm chí căn bản còn không biết “Ngư Trưởng lão” là ai.
Ngư Trưởng lão vốn không tham gia đại bỉ tiên môn, ngồi ở trên đài xem các đệ tử biểu hiện giống như bọn họ. Cho dù người khác tò mò, nhiều nhất cũng chỉ tò mò vì nàng quá trẻ tuổi mà thôi.
Ngoài ý muốn luôn đột nhiên không kịp phòng ngừa như vậy.
Ứng phó xong dò xét từ các tông môn khác, Trưởng lão Thái Thanh mới không kiềm được đưa ánh mắt hưng phấn và dò hỏi về phía Hồng Quang Trưởng lão, cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-man-tu-tien-sieu-vui-suong/2698386/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.