Ngay từ đầu biết vị tiểu thư phượng hoàng giả này bị sắp xếp đến trong tay mình, Lý ma ma chỉ cảm thấy phiền toái.
Bà biết rõ vị tiểu thư giả này chính là một cây đinh trong lòng các chủ tử ở phủ. Vì sao lão gia phu nhân không đuổi người đi, mà tiếp tục giữ ở trong phủ, nghe nói là đề nghị của vị tiểu thư thật mới tới kia, nói bên ngoài loạn, nếu tiểu cô nương bé như vậy bị đuổi ra, sợ là rất khó sống sót.
Vì thế, cả nhà đều khen tiểu thư lương thiện rộng lượng, cho dù phượng hoàng lưu lạc vào trong ổ gà trong thời gian ngắn ngủi, thì vẫn là phượng hoàng thật.
Đương nhiên, Lý ma ma làm người lão luyện vài chục năm ở trong phủ, ít nhiều đều có thể phân ra trong những lời khen này có bao nhiêu là vì thân phận của vị Tử Nghi tiểu thư kia.
Ngày ấy, ma ma quản sự đưa đến Tiểu Ngư đặc biệt dặn dò nói vị tiểu thư giả này vốn là người ti tiện, lại hưởng bảy năm phúc khí mà nàng không nên có, sợ không chịu nổi, tốt nhất ăn chút đau khổ đè xuố.ng mới được.
Lý ma ma hiểu rõ ý trong phủ.
Trước kia, bà không có cơ hội nhìn thấy vị tiểu thư này. Ánh mắt đầu tiên bà nhìn thấy Tiểu Ngư, chỉ cảm thấy đứa nhỏ này bẩm sinh cực kỳ được người thích, đặc biệt một đôi mắt trong trẻo sâu thẳm như một hồ nước xuân.
Lý ma ma vừa nghĩ khó trách trước kia nàng được sủng ái như vậy ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-man-tu-tien-sieu-vui-suong/2698364/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.