Từ tạp viện đến chính viện, phải đi mất khoảng nửa chén trà nhỏ. Trước kia Trân Châu tốt với nàng nhất, nhưng hiện tại toàn bộ hành trình đều không nói nhiều với nàng một lời.
Trân Châu dẫn nàng đi thay quần áo, chất liệu mới tinh giống các đại nha hoàn được sủng ái bên cạnh các phu nhân.
Lúc Tiểu Ngư bị đưa tới trước mặt mọi người, Đỗ phu nhân đang dẫn nữ nhi nói chuyện với một đám các thái thái nhà giàu. Nhìn thấy nàng, Đỗ phu nhân ngẩn ra, trên mặt hiện lên chút bất ngờ.
“Ai mang nó tới?”
“Mẫu thân, là con.” Tiểu cô nương mặc hoa phục rúc vào cạnh bà ta ôm cánh tay bà ta, đôi mắt nhìn Tiểu Ngư: “Dẫu sao Tiểu Ngư được mẹ coi là con gái mà nuôi bảy năm. Sinh nhật con cũng là sinh nhật nàng. Con bảo Trân Châu tỷ tỷ đưa nàng lại đây góp vui.”
Tiểu Ngư cảm nhận được ánh mắt khách khứa ở đây đều dừng ở trên người mình, có tò mò cũng có ác ý.
Không ít các thái thái trước kia từng gặp nàng, hiện tại cẩn thận nhìn lại, thấy tuy rằng đứa nhỏ này không có hoa phục châu báu trang điểm, chỉ một thân ăn mặc mộc mạc như tiểu nha đầu nhưng xinh xắn đứng đó, ánh mắt trong sáng giống một cây trúc xanh sức sống bừng bừng.
Lập tức có phu nhân cười nói: “Chung quy cũng là trong phủ phong thuỷ tốt, con gái nhà bình thường nuôi mấy năm ở chỗ này, cũng nuôi ra một thân khí phái không tầm thường.”
Có các tiểu thư tuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-man-tu-tien-sieu-vui-suong/2698362/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.