Vì để bảo đảm an toàn tuyệt đối cho Cố Văn Thành cũng như cả Hoàng tộc và các văn võ bá quan, cho nên một lượng lớn cấm vệ quân đã đến bãi săn trước để bố trí canh phòng chặt chẽ ở xung quanh.
Khi bọn họ đến nơi, cấm vệ quân cũng đã vào vị trí xong hết cả rồi. Cuộc đi săn lần này cũng tương tự như một chuyến dã ngoại vậy. Sau khi xuống ngựa, mọi người liền chia nhau vị trí để dựng lều.
Đêm nay bọn họ sẽ qua đêm tại đây, và tất cả con mồi săn được, đều được dùng để nướng lên trong tối nay.
Phó Gia Hiên vô cùng hào hứng, mắt thấy Cố Văn Quân đang dựng lều, y cũng chạy tới chạy lui phụ giúp hắn một tay. Mặc dù có hơi mệt, nhưng như vậy mới vui. Suy cho cùng thì cũng là do một tay Cố Văn Quân làm, có mệt thì hắn mới là người mệt hơn.
Ngồi trong căn lều do "một phần công sức" của mình dựng nên, Phó Gia Hiên hạnh phúc lăn tới lăn lui một vòng.
"Nghỉ ngơi một lúc đi, khi nào đến lúc bắt đầu đi săn ta sẽ gọi". So với Phó Gia Hiên mệt đến nằm ườn ra đó thì Cố Văn Quân, thân là người dựng lều từ đầu tới cuối lại chẳng ra nổi chút mồ hôi nào. Bởi vì đơn giản, đối với hắn thì đây là một việc làm chẳng hề tốn sức.
"Không cần, không cần đâu. Bây giờ chúng ta ra ngoài xem mọi người dựng lều tới đâu rồi đi!".
Phó Gia Hiên vốn đang tràn ngập háo hức, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-man-tieu-thieu-gia/2652564/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.