Trên đường cả hai chạy trốn, thật không ngờ tới trong cái rủi còn có cái xui. Ngựa không biết làm thế nào lại giẫm phải bẫy rập, chân bị thương nên không chạy nổi nữa. Cả hai đành phải bỏ ngựa lại, nắm tay nhau chạy tiếp về phía trước.
Chỉ là, trên người Cố Văn Quân có thương thế, Phó Gia Hiên thì thân thể ốm yếu chạy không được bao xa.
Mắt thấy bọn hắc y nhân sắp đuổi tới, Cố Văn Quân kéo Phó Gia Hiên nấp vào một hốc cây tương đối lớn, vừa vặn có thể che khuất hai người bọn họ.
Bọn hắc y nhân quả thực không giết được Cố Văn Quân liền sẽ không dừng tay, ban đầu vì sợ sẽ kinh động tới người khác nên còn cử một tốp nhỏ đến, sau càng là làm càn, chẳng sợ bị người khác phát hiện, chỉ sợ không giết được Cố Văn Quân.
Thấy ngựa do bọn họ để lại, biết bọn họ hai người như vậy không chạy được bao xa, cho nên bọn chúng liền chia nhau ra đi tìm.
Phó Gia Hiên là người hiện đại, chưa từng thật sự đối mặt với loại nguy hiểm chết chóc này. Cho nên lần này y quả thực đã bị dọa cho kinh hồn tán đảm.
Chỉ là mặc dù sợ, nhưng y vẫn còn đủ tỉnh táo. Phó Gia Hiên xé xuống một mảnh vải áo trên người mình, sau đó đem vết thương trên bả vai của Cố Văn Quân quấn chặt lại.
Chảy máu quá nhiều rất mất sức, hơn nữa còn có thể vì mất máu mà chết. Chưa kể, máu tươi còn dẫn tới thú dữ, hoặc bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-man-tieu-thieu-gia/2652560/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.