Đạo diễn cũng không có lý do để từ chối, ông ấy nhanh chóng chuẩn bị một bữa tối bình thường cho cả bốn người.
Không có cháo, cũng không có côn trùng nướng.
Chỉ đơn giản là bốn món ăn và một tô canh thông thường. Nhưng mà, nhìn từng món ăn gia đình hàng ngày mà mình thường thấy, trong môi trường sinh tồn khắc nghiệt như rừng mưa hoang dã này, nó cũng trở nên không tầm thường.
Ninh Tiểu Ngư đã giúp đỡ rất nhiều, đạo diễn không thể chỉ đơn giản cho cô chút đồ ăn.
Đối diện với một bàn đầy đủ, Ninh Tiểu Ngư gọi ba người đồng đội của mình: “Mọi người ngồi xuống cùng ăn nhé.”
Lưu tỷ, với gương mặt mang nét già dặn, cười tươi rạng rỡ: “ai da, em gái, chị lại hưởng lây em rồi, ngại quá.”
Ninh Tiểu Ngư không để ý xua xua tay: “Không có gì, ăn thôi.”
Chuyện bọn họ ở bên này ăn bữa tối bốn món một canh rất nhanh bị các khách mời cách vách biết được.
Vương ca vẻ mặt mơ hồ: “Gì? Đạo diễn hứa sẽ chịu trách nhiệm cho bữa tối của bọn họ khi nào vậy? Tại sao tôi không biết?”
Hi Nhuỵ một lời khó nói hết: “Chính là khi chúng ta giằng co với nhóm người nguyên thủy kia.”
Đạo diễn tìm đến Ninh Tiểu Ngư để nói chuyện, một trong những điều kiện đưa ra là một bữa tối.
Còn điều kiện thứ hai.
Chắc chắn các khách mời nghe xong sẽ cảm thấy buồn tủi hơn.
Sự chênh lệch giữa người với người thật sự rất lớn.
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-man-sau-khi-lam-lo-he-thong-yeu-duong-bao-hong-roi/3483072/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.