Chương trước
Chương sau
Thẩm Ước Ước, luôn ăn dưa ở gần đó, sau khi nghe được Ninh Du Vi đói thì không nhịn được mà bật cười.

Ninh Du Vi vừa khinh thường Tiểu Ngư, không đồng ý với cách làm của Tiểu Ngư, vừa muốn bắt chước Tiểu Ngư.

Cũng chỉ có cô ta.

Hơn nữa, thái độ cao cao tại thượng của bọn họ, trong tay cầm sô-cô-la, trông giống như đang bố thí cho người nguyên thủy, thật sự đến đổi cháo, chứ không phải tới gây rối?

May mắn là tiếng ồn Thẩm Ước Ước phát ra không lớn, không ai chú ý tới cô.

Nhưng mà, sau khi Ninh Du Vi nói xong, cũng không đạt được hiệu quả tích cực nào.

Người nguyên thủy từ trước tới nay cũng không hiểu ý nghĩa của những chữ này.

Lúc trước, thủ lĩnh nhìn thấy Ninh Tiểu Ngư trưng gương mặt cá mặn, toàn thân mặn chát, hơn nữa kết hợp với những động tác tay chân thú vị của cô, thì mới hiểu được ý của cô.

Hơn nữa, những động tác hình thể của Ninh Tiểu Ngư cực kỳ bình dân, đơn giản, dễ hiểu, những động tác đó dễ dàng hòa nhập vào bộ tộc người nguyên thủy, nhanh chóng kéo gần khoảng cách hai bên.

Bây giờ Ninh Du Vi chỉ nói bốn chữ này, đương nhiên là không có tác dụng.

Người nguyên thủy vẫn cảnh giác, nhìn chằm chằm đám người này, lúc này, ngoài tiếng rầm thấp, một số người nguyên thủy đã bắt đầu phát ra tiếng nói chuyện.

[Họ đang nói gì vậy? Có ai hiểu được ngôn ngữ này không?]

[Ai mà biết? Bạn nghĩ ai cũng giống như Vua Cá Mặn hả? Tài năng ngôn ngữ đạt điểm tối đa?]

[Nhiều người tới như vậy, người nguyên thủy lại nghèo như thế, cũng không chắc sẽ cho cháo đâu.]

[Nếu họ đến để xin cháo, họ không thể thể hiện thân thiện hơn một chút sao?]

Khi một phần khán giả không phải fan của Ninh Du Vi không kìm được mà châm chọc, thì không khí giữa hai bên càng thêm căng thẳng.

Nhìn thấy bọn họ nắm chặt cung tên trong tay, người của chương trình nhanh chóng giơ tay lên, tỏ vẻ mình không có ý tấn công.

Họ cũng không dám tự ý rời đi, lo sợ người nguyên thủy sẽ lén bắn tên từ sau lưng.

Thật đáng ghét, bọn người nguyên thủy này, dã man lại còn lạc hậu!

Trước đây, tại sao bọn họ lại nghĩ đối phương sẽ đồng ý trao đổi với họ?

Lúc này, đạo diễn cuối cùng cũng nhớ ra Ninh Tiểu Ngư có vẻ biết một ít về ngôn ngữ của đối phương. Ngay lập tức, ông ấy đi hỏi khắp nơi Ninh Tiểu Ngư đang ở đâu, sau đó theo chỉ dẫn của khán giả, ông ấy tìm thấy Vua Cá Mặn đang nằm rất nhàn nhã.

Sau khi đạo diễn nhìn thấy Ninh Tiểu Ngư nằm thoải mái dễ chịu như vậy, ông nhất thời một lời khó nói hết.

Ở bên kia, bọn họ lo lắng và bất an, nhưng cô lại nằm thoải mái thảnh thơi ở bên này?

Đây là khoảng cách giữa người và người à?

Ông ấy ho khan một tiếng: “Tiểu Ngư, chúng ta gặp một chút rắc rối, cô giúp hòa giải hòa giải chút được không?”

Ninh Tiểu Ngư bị cắt ngang giấc ngủ, nhất thời lười nói chuyện, chỉ lười biếng nói một chữ: “Hả?”

Đạo diễn: “Chỉ cần cô có thể giúp giảm căng thẳng giữa hai bên, tôi sẽ tăng thù lao cho cô!”

Kể từ khi kết nối với hệ thống tình yêu, Ninh Tiểu Ngư không còn thiếu tiền để tiêu xài. Nhưng mà, nếu có một ngày kết nối hệ thống, chắc chắn sẽ có một ngày ngắt kết nối.

Hệ thống tình yêu sớm hay muộn cũng sẽ rời đi.

Nhưng tiền nắm giữ trong tay thì sẽ luôn luôn không rời đi.

Nghĩ như vậy, Ninh Tiểu Ngư mở một mắt, từ từ hỏi: “Thêm bao nhiêu?”

[Đây rồi, đặc kỹ mở một mắt của Vua Cá Mặn lại đến rồi!】

[Cười chết, Tiểu Ngư bên này năm tháng tĩnh lặng, thật tương phản so với tình trạng căng thẳng bên kia.】

[Vua Cá Mặn: Chỉ cần tôi chạy nhanh, rắc rối sẽ không theo kịp tôi.】

Đạo diễn cắn răng, trực tiếp nói: “Tôi sẽ cho cô đãi ngộ như một tiểu hoa đán!”

Trong “Hi, người bạn của tôi” chỉ có một tiểu hoa đán.

Đó là Ninh Du Vi. Ninh Tiểu Ngư trước đây nhận được mức thù lao thấp nhất, không thể so sánh với Ninh Du Vi.

Hiện tại, cô đã có cùng địa vị với Ninh Du Vi, là cô đã kiếm lời rồi.

Ninh Tiểu Ngư vẫn chỉ mở một mắt, nói: “Được.”

Hệ thống tình yêu cảm thấy vui mừng, [Cô gái, cuối cùng cậu cũng đã có tiến bộ.]

So với trước đây, ký chủ ngại đi kiếm chuyện với em gái xấu xa. Cá Mặn đến mức khiến người ta phát điên.

Sau khi nói xong, Ninh Tiểu Ngư vẫn nằm trên mặt đất: “Thêm một cái nữa.”

Đạo diễn vội hỏi: “Thêm gì?”

“Bữa tối của bốn người chúng tôi, ngài chịu trách nhiệm.”

Đạo diễn cắn răng: “Được!”

Chẳng phải chỉ là một bữa tối thôi sao! Chỉ cần không xảy ra xung đột với người nguyên thủy, khách mời không gặp rắc rối, mọi thứ đều được!

Sau khi nhận được sự đồng ý của đạo diễn, Ninh Tiểu Ngư mới chậm rãi bò dậy khỏi mặt đất.

Cô giơ tay ra hiệu: “Đạt Nha Nhất, Đạt Nha Nhất!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.