Editor: Dứa
Đêm đã khuya, gió lạnh hiu hiu, đường phố vắng vẻ, đèn lồng bên đường đung đưa tạo ra những khoảng sáng tối, ánh trăng xuyên qua con đường bị ngựa giẫm lên, tiếng vó ngựa vang nhàn nhã. Khương Anh không biết vì sao Liễu Uyên lại cho ngựa đi chậm như vậy.
Bàn tay giữ gáy nàng khẽ động, chậm rãi chuyển qua cằm, nâng mặt nàng lên, nàng kinh ngạc nhìn Liễu Uyên cúi đầu, khổ sở nói: “Trẫm chờ A Anh về nhà ăn cơm, vì sao A Anh không trở về nhà?”
“Sau này trẫm phải xếp hàng để được ăn cơm cùng A Anh sao? Vậy bao nhiêu ngày nữa mới tới lượt trẫm?”
“Ở trong lòng A Anh, trẫm xếp thứ mấy?”
“Xếp trẫm ở vị trí thứ nhất đi, không ai trong số họ thích A Anh nhiều như trẫm, trẫm nên được xếp thứ nhất.”
Liễu Uyên cho rằng Khương Anh say rượu, nên nói chuyện không chút kiêng kị, ngón tay vuốt ve đôi môi đỏ mọng của Khương Anh: “Trẫm muốn xếp thứ nhất!”
Liễu Uyên đột nhiên cười rộ lên, cười tới mức tuấn tú phô trương. Đây là lần đầu tiên hắn buông thả trước mặt Khương Anh như vậy: “A Anh say rồi, ý thức mơ hồ, vậy trẫm hôn A Anh, ngày mai A Anh sẽ không nhớ gì đâu nhỉ?”
Khương Anh: “…”
Ngài đang nói vớ vẩn gì thế!
Trong lòng Khương Anh nảy sinh cảm giác khủng hoảng, nhưng đã quá muộn, một bàn tay giữ chặt eo nàng, tay còn lại nâng đầu nàng lên. Liễu Uyên nhanh chóng hôn xuống, nụ hôn vừa hung hăng lại mãnh liệt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-kinh-thanh-deu-mong-nang-hoi-cung/3631054/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.