Editor: Dứa
“Ta!” Bạch Phù hăng hái tự tiến cử: “Theo ta thấy, cô nương ngài có khả năng uống ngàn chén không say, nhất định là kỳ tài mở quán rượu, chi bằng chúng ta nắm tay lên phố, tìm một cửa hàng thích hợp mở quán rượu?”
Khương Anh vỗ tay: “Bá Nhạc, chúng ta đi!”
Hai người nói đi là đi, đến trước cửa phủ, có một vị phu nhân chừng bốn mươi tuổi đứng ngoài cửa, khuôn mặt dịu dàng, thần thái rạng rỡ, bởi vì bên cạnh không có thị nữ, nên chỉ có thể tự mình xách điểm tâm: “Khương cô nương.”
Trời cao lại đưa tới một người bạn cũ, chính là người bạn năm xưa từng uống rượu với Khương Anh.
“Tần phu nhân tới sao không vào phủ?” Khương Anh bước nhanh tới trước mặt, nhận lấy điểm tâm từ tay Tần phu nhân, lại nghe Tần phu nhân cười nói: “Ta đến đây, nhớ ngươi thích điểm tâm nhà này, nên đã mua một ít.”
Khương Anh mỉm cười: “Cảm ơn Tần phu nhân!”
“Chỉ là hộp điểm tâm, cần gì nói cảm ơn?” Tần phu nhân cười nói: “Hôm nay ta tới đây, chỉ muốn trò chuyện cùng Khương cô nương, Khương cô nương chuẩn bị ra ngoài sao?”
Khương Anh nghe vậy hai mắt sáng rực, nàng rời kinh nhiều năm, có rất nhiều chuyện không rõ lắm, nhưng chắc chắn Tần phu nhân biết rất nhiều quán rượu tại kinh thành: “Ta muốn ra ngoài tìm quán rượu, không phải để uống, mà ta muốn tự mình mở quán rượu, Tần phu nhân có muốn đi cùng ta không?”
“Khương cô nương đúng là kỳ tài! Theo ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-kinh-thanh-deu-mong-nang-hoi-cung/3585555/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.