Một câu người làm đại sự không câu nệ tiểu tiết thành công đưa Hình Phong lên lưng ngựa ngoài thành, chân trời phiếm xanh, còn chưa hoàn toàn sáng lên, Bùi An chọn một vị phó đường chủ của Minh Xuân đường và hai gã thị vệ đi theo Hình Phong, đưa người đến cửa thành.
Bùi An nhìn thoáng qua khối ngọc bội trở lại bên hông hắn một lần nữa, tóm lại vẫn có phần chói mắt, người không câu nệ tiểu tiết, đâu chỉ có mình Hình Phong.
“Hình đại nhân bảo trọng.” Bùi An không nhìn hắn nữa.
“Bùi đại nhân cũng bảo trọng.” Mặc dù rất không thích người trước mặt nhưng nhớ tới vẻ mặt lo lắng ngày đó của Vân Nương, nếu Bùi An thật sự chết trên chiến trường, tất nhiên nàng sẽ đau buồn lắm, nói lại lời giống như nói với Vân Nương, tự đâm vào nỗi đau của mình lần nữa: “Nàng đang chờ ngài.”
Bùi An bất ngờ ngẩng đầu, Hình Phong đã siết chặt dây cương, xoay người, vó ngựa giương cao, đang chuẩn bị ra khỏi thành đột nhiên Triệu Viêm đuổi theo: “Hình đại nhân, Hình đại nhân đợi đã…”
Triệu Viêm chạy tới trước ngựa của Hình Phong, giơ đoản đao trong tay lên, thở hổn hển nói: “Biết Hình đại nhân không quen dùng đao kiếm, ta cố ý cho người chế tạo một thanh đoản đao, lần này đi, trên đường nhất định sẽ không thái bình, cầm lấy phòng thân.”
Hình Phong không khách khí với hắn, khom người nhận lấy: “Cảm ơn quận vương.”
“Khách sáo làm gì.” Triệu Viêm đã trải qua mấy trận đại chiến, trên mặt có vài phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-kinh-thanh-dang-bat-hai-ta-thanh-hon/3484066/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.