Người của Đường Minh Xuân nên tiến vào rồi.
Hai người dặn dò xong, vừa trở lại trong phòng, Liên Dĩnh bước lên nghênh đón: “Lão phu nhân lo lắng thân thể phu nhân, vừa rồi mới phái người đưa tổ yến tới.”
Nàng đã xưng có thai ở trước mặt hoàng đế, đương nhiên phải làm cho giống, bây giờ trên dưới phủ đều biết nàng có thai.
Lão phu nhân cũng biết, một ngày ba bữa đều cho người đưa đồ bổ tới.
Chạy một chuyến này, quả thật có hơi đói bụng, Vân Nương ngồi trên ghế bành bên ngoài, để cho Liên Dĩnh bưng tổ yến tới, cầm chén uống hơn phân nửa, hình như tinh thần cũng tốt hơn một chút.
Trở lại Lâm An hơn nửa tháng, Vân Nương không lơi lỏng một khắc nào, sợ mình sơ suất sẽ làm hỏng chuyện, biết rõ thứ trói trên người nàng đã không còn là một mạng của mình nữa, mà là mạng của mấy gia tộc, hàng ngàn hàng vạn tính mạng.
Chuyện trong lòng quá nhiều, thỉnh thoảng nửa đêm tỉnh lại, rốt cuộc không ngủ được, cứ thức đến hừng đông, tinh thần cũng hơi uể oải, ngược lại cực kỳ giống phản ứng lúc mang thai lần đầu.
Vân Nương ngồi trên ghế bánh ngắm trăng trong chốc lát, vừa yên tĩnh lại, trong đầu nàng chỉ toàn khuôn mặt ấy.
Ngắm một hồi, nàng nhắm mắt lại, mí mắt che khuất vành mắt đỏ hoe, kịp thời cắt ngang nỗi nhớ đang dâng trào trong lòng.
Bùi An, nhất định phải bình an.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Tương Châu.
Quân Bắc bốn lần tấn công cửa thành không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-kinh-thanh-dang-bat-hai-ta-thanh-hon/3484065/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.