Tần Thời Dụ nhất thời cứng họng.
Nhân viên đứng quầy nhìn hai người cười tủm tỉm, Tần Thời Dụ có thể đoán được có lẽ lúc này cô ấy đang tưởng ra một tiết mục tổng tài bá đạo và vợ yêu nhỏ.
Tần Thời Dụ nổi da gà đầy người.
Dù sao cũng kết hôn chưa được bao lâu, nhất thời không thể quen được với tình cảnh như thế này.
Trì Nghiên quẹt thẻ, nhờ nhân viên đứng quầy gói giúp đống nhẫn đó lại, nhân lúc này, Tần Thời Dụ nói muốn đi vệ sinh một chuyến.
Thật ra cô không phải là muốn đi vệ sinh, mà muốn mượn cái gương của trung tâm thương mại để kiểm tra dung nhan của bản thân.
Dù sao cũng là đi gặp mẹ chồng, cô vẫn phải chú ý đến hình tượng một chút.
Ở bên kia.
Nhân viên đứng quầy gói những chiếc nhẫn xong, kính cẩn lễ phép nói với Trì Nghiên.
“Trì tiên sinh, xin hỏi ngài có cần giúp đưa lên xe không?”
“Không sao, không cần.”
Giọng nói Trì Nghiên có chút nặng nề, tiêu tốn cả nửa ngày ở đây, anh đã có chút không kiên nhẫn rồi.
Anh quay người chuẩn bị rời đi, còn chưa cất bước đã quay đầu lại.
Đường nét sườn mặt anh vừa lạnh lùng vừa sắc sảo, đầu mày hơn chau lại, nếp nhăn nhàn nhạt.
“Nhớ quy tắc cũ.”
Có lẽ nhân viên kia nhìn gương mặt của anh đến thất thần, một lúc lâu sau cô ấy mới phản ứng lại.
“Vâng, Trì tiên sinh, ngài yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ không truyền việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-khong-an-muoi-ca-uon/2753147/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.