"Chúc mừng anh là một bé trai."
Dục Thần nghe xong thì lảo đảo người. Ông ta vừa nói gì vây? anh có nghe nhầm không ngày nào cũng ôm cô ngủ thấy eo vẫn thon gọn cơ mà, anh còn chưa bóc tem Tịnh Y thì bé trai bé gái gì ở đây.
Lúc này Dục Thần mới để ý những người xung quay họ nhìn anh với vẻ bất ngờ và ngạc nhiên.
"Anh là ai vậy? đây là phòng cấp cứu của vợ tôi mà."
Một trong những người ở đó tiến lên lôi anh xa người bác sĩ lúc nãy.
"Thiếu gia chúng tôi ở đây."
Một giọng nói quen thuộc của quản gia nhà anh vang lên bấc giác Dục Thần mới mới quay lại phía sau nhìn họ thấy ông đang dìu Tịnh Y từ phòng bác sĩ đi ra.
Lúc này anh mới ngợ ra là mình đi nhầm phòng mà thật ra anh cũng chẳng biết là phòng nào thấy cái bảng ghi chữ cấp cứu là nhào vô thôi. Ban đầu chưa kịp nghe quản gia nói gì mà hấp ta hấp tấp tắt máy chạy vô phòng cấp cứu của người ta, thật sự quê muốn đội quần anh chỉ ước có cái hố ngay bây giờ để mình chui xuống, Dục Thần rối rít xin lỗi họ rồi chạy quay qua chỗ Tịnh Y cướp cô từ tay ông quản gia.
"Không phải là nói ngả cầu thang sao?"
"Thì cô ấy ngả cầu thang thật mà."
"Vậy tại sao bây giờ cô ấy lại đứng đây."
Nghe anh nói xong Tịnh Y ngước lên nhìn anh sau đó "bộp" một cú đánh rất đau vào người anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-nay-em-chi-co-the-la-cua-toi/3442019/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.