"Tôi hỏi vợ tôi có đau không, còn cô bị gì thì liên quan đến tôi chắc." 
Nói xong anh ôm em Tịnh Y tiến lại ghế ngồi để Uyển Đình ôm một cục tức đứng đó dùng đôi mắt cay nghiệt nhìn Tịnh Y. 
"Còn đứng đó làm gì sao không về đi." Tịnh Y thấy cô ta cứ đứng đó nhìn cô và Dục Thần mãi mới lên tiếng nhắc nhở. 
"Mày dám đuổi tao." Uyển Đình tức đến phát điên chỉ tay thẳng vào mặt Tịnh Y hét lên. 
"Đi lẹ dùm cái hay chờ vợ chồng tôi sai người vô lôi đầu cô ra." Dục Thần lên tiếng làm Uyển Đình câm nín, đến anh còn đuổi cô đi thì mặt mủi nào còn ở lại đây nữa. 
"Mày chờ đó." 
Nói xong cô ta dẫm mạnh chân đi lại ghế lấy túi xách không quên lườm Tịnh Y một cái rồi mới bỏ về. 
Bên trong mọi người trong nhà đều giải tán hết chỉ còn cô và Dục Thần ở trên sofa phòng khách Tịnh Y chờm đến quàng tay qua cô anh nhìn mãi rồi lại cười. 
"Sao thế." Dục Thần đưa tay chạm nhẹ vào mủi Tịnh Y tay vòng qua em cô nuông chiều nói. 
"Em đánh Uyển Đình anh không giận sao." 
Lúc này Dục Thần mới biết những hành động của cô nãy giờ là lấy lòng anh sợ anh giận. Dục Thần bật cười thành tiếng đưa tay lên cầm tay Tịnh Y. 
"Tại sao lại phải giận? sau này muốn đánh em cứ đánh mạnh vào nhưng đừng làm tổn thương tay anh đau lòng lắm đó." 
Dục Thần nằm tay Tịnh Y đưa lên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-nay-em-chi-co-the-la-cua-toi/3442018/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.