Đêm tối, gió trời trở lạnh, Đan Linh đứng trên ban công, tay chạm vào lan can lạnh buốt, đôi mắt trống rỗng nhìn bầu trời đêm.
Tiếng chuông tin nhắn reo lên, cô như hoàn hồn lại, mở điện thoại lên xem. Nhìn dòng tin nhắn được gửi từ Hạo Thiên, cô bất giác cong môi lên cười một cái, một nụ cười xinh đẹp diễm lệ.
Trong đầu lại nhớ đến những lời mà Thảo Tâm nói ngày hôm đó tại quán cafe, lòng cô đột nhiên trầm ngâm.
Năm năm qua, không ngờ lại có nhiều chuyện xảy ra như thế.
Cầm điện thoại lên nhắn vài dòng tin nhắn chúc ngủ ngon gửi cho Hạo Thiên, cô định xoay người bước vào trong phòng chuẩn bị đi ngủ. Hắn trả lời tin nhắn của cô, đọc dòng tin nhắn ấy, cô chút ngạc nhiên.
Dưới nhà truyền đến tiếng xe hơi, Đan Linh vội vàng bước ra ngoài ban công, phát hiện một chiếc xe màu đen vừa đỗ trước cửa nhà cô.
Hạo Thiên mở cửa xe bước xuống, ngẩng đầu nhìn cô gái xinh đẹp trong bộ đồ ngủ màu xanh đang đứng trên ban công, mỉm cười một cái.
Đan Linh đứng trên ban công nhìn xuống, cũng mỉm cười lại với hắn.
Hắn lấy điện thoại ra gọi cho cô, cô vội bắt máy. Giọng nói trầm ấm vang lên bên tai, ngọt ngào như viên kẹo.
"Giờ này vẫn chưa ngủ sao?"
"Thì tại bận nhắn tin với anh đó."
Nụ cười trên môi Hạo Thiên càng trở nên tươi hơn, giống như nắng mai buổi sáng, dìu dịu ấm áp, đẹp đến mê hoặc lòng người.
"Sao anh đến đây?"
"Anh nhớ em, nhớ em rất nhiều..."
Ánh mắt hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-chi-yeu-minh-em/1690469/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.