Nắng mai chiếu xuyên thấu qua tấm rèm cửa màu tối. Ánh nắng dịu nhẹ rọi vào gương mặt xinh đẹp đang ngủ say kia. Hàng mày thanh tú nhíu lại, Đan Linh từ từ mở mắt, cảm thấy vùng eo như có thứ gì đó đè nặng lên.
Cô khẽ cử động, cảm giác vòng tay ai đó ôm chặt eo cô lại.
Mọi thứ trước mắt cứ mờ mờ ảo ảo không rõ ràng, đầu óc nặng trĩu mệt mỏi.
Chút ánh nắng mặt trời chiếu vào, cô theo phản xạ nheo mắt lại không tiếp ứng kịp với ánh sáng mặt trời.
"Dậy rồi à?" Một giọng nam trầm ấm vang lên bên tai.
Cả người Đan Linh cứng đờ, hạ thân đau nhức khó chịu.
Cô nhận thức được rằng đây không phải là phòng ngủ của cô. Đan Linh xoay người lại, hạ thân truyền đến cơn đau nhức, cô khẽ nhíu mày lại. Hình ảnh nam nhân nằm cạnh cô, người không một mảnh vải, bàn tay to lớn ôm lấy cái eo nhỏ kia.
Gương mặt tuấn tú lãng tử hiện rõ trước mắt, yêu nghiệt mê người, ngông cuồng tự tại, phong lưu phóng khoáng.
Đan Linh sững người vài giây, hoảng hốt hét lớn:
"Aaaaa..."
Tiếng hét lớn đến mức Hạo Thiên dùng hai tay bịt lỗ tai lại, mày đẹp chau lại, vẻ mặt cực kì anh tuấn.
Đan Linh hoảng loạn không biết làm thế nào, "Tôi...tôi..."
Cô cứng họng, không thể nói nên lời nào.
Hạo Thiên nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, cảm giác được hắn ôm vào lòng ấm áp giống như đêm qua.
Mặt cô bỗng chốc đỏ bừng giống như đang sốt cao.
Dùng ngón tay trỏ đặt lên môi cô, mỉm cười yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-chi-yeu-minh-em/1690466/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.