Chiếc xe taxi dừng lại trước tiệm cafe Gió Thu. Hôm nay trời mưa rất lớn, ngoài đường đi rất ít xe cộ qua lại nên các quán ăn uống hôm nay khá vắng vẻ. Đan Linh bước xuống xe, tiện tay mở cây dù che mưa bước vào trong.
Trong tiệm cafe không có vị khách nào, chỉ có tiếng nhạc êm dịu du dương bên tai. Bà chủ quán Uyên Thu nghe tiếng mở thì đứng lên định chào khách hàng nhưng khi vừa ngẩng đầu lên, Thu liền thay đổi sắc mặt, chạy lại ôm chầm lấy Đan Linh, vẻ mặt vui tươi hớn hở.
"Mày về khi nào vậy?"
"Tao vừa về khoảng hai ba ngày!"
Uyên Thu nắm lấy bàn tay trắng muốt xinh xắn của Đan Linh mà xoa xoa:
"Sao không báo tao biết?"
Đan Linh cười trừ:
"Tại nhiều việc quá nên tao quên mất! Đừng giận tao nha!"
Uyên Thu mỉm cười gật đầu. Bạn bè lâu ngày được gặp lại vui còn không hết lấy đâu ra chuyện giận hờn ở đây. Thu kéo tay Đan Linh ngồi xuống cái bàn gần đó. Nơi đấy là một vị trí được khá nhiều khách hàng ưa thích ngồi vì nó gần cửa sổ, tiện để nhìn thấy khung cảnh ồn ào tấp nập bên ngoài. Nhưng do hôm nay trời mưa nên quán cực kì vắng khách.
"Mày ngồi đây đi, để tao đi pha cafe sữa cho mày uống!"
Đan Linh không nói gì, chỉ gật gật đầu rồi nhìn theo bóng lưng của Uyên Thu đang bận bịu chuẩn bị pha cafe cho cô. Sau đó cô nghiêng đầu nhìn ra phía cửa sổ, tiếng mưa rơi tích tách nghe thật vui tai. Những hạt mưa nhỏ bám lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-chi-yeu-minh-em/1690440/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.