Tố Tâm định nói gì đó nhưng không có phát ra âm thanh, buổi trưa hôm nay xem qua bức ảnh của Phó Kiến Văn cùng đại minh tinh Tô Mạn Mạn, sau đó cô không biết về sau cùng Phó Kiến Văn sẽ là cái kết quả gì, cô sợ đáp ứng câu gọi mẹ của Đoàn Đoàn rồi, về sau Phó Kiến Văn với vợ của anh sẽ ở chung với Đoàn Đoàn như thế nào...
"Mẹ..."
Tố Tâm không trả lời, Đoàn Đoàn lại thử thăm dò kêu một tiếng.
Tố Tâm đánh không lại ánh mắt chờ mong đang sợ hãi của đứa trẻ, đành đáp một tiếng: "Ơi...!"
"Con có thể ôm mẹ một cái không!" Đoàn Đoàn thấp giọng hỏi dò, như là sợ Tố Tâm không đáp ứng, nhóc duỗi ra một ngón tay út béo múp míp, mong đợi nhìn về phía Tố Tâm, "một chút thôi ạ..."
Tố Tâm dơ ngón tay nhỏ chọt chọt lên má Đoàn Đoàn, cười yếu ớt đưa tay đem Đoàn Đoàn ôm vào trong lồng ngực.
Hai cái tay nhỏ bé ngắn cũn cỡn của nhóc quàng lấy phần gáy của Tố Tâm, gương mặt béo béo mập mập dựa vào bả vai cô, con mắt đột nhiên ướt át muốn khóc.
Nhận ra được tâm tình biến hoá của Đoàn Đoàn,Tố Tâm ôn nhu mở miệng: "Đoàn Đoàn có muốn ăn bánh gatô hay không!"
Đoàn Đoàn nghe được giọng nói ôn nhu của Tố Tâm, kiên quyết nén nước mắt trở lại, gật đầu.
Bánh gatô là loại đồ ngọt Đoàn Đoàn rất thích, chỉ là Phó Kiến Văn rất nghiêm khắc khi cho Đoàn Đoàn ăn đồ ngọt, Phó Kiến Văn nói Đoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-chi-yeu-em/2131758/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.