Chương trước
Chương sau
Tống Hiểu mang va ly đặt ở trên kệ bếp, bên trong vali của cô không phải quần áo đồ trang điểm, tất cả đều là trái cây cùng rau dưa...

Tố Tâm cùng Bạch Hiểu Niên không hé răng.

Làm cơm xong hai người đem món ăn bưng lên bàn.

Tống Hiểu buông thõng con mắt, từ trong vali lấy ra một bình rượu đỏ mở ra, đốt một điếu thuốc, động tác hút thuốc vô cùng gượng gạo, bị sặc đến ho hai tiếng.

Bạch Hiểu Niên túm lấy Tống Hiểu, giật lại điếu thuốc lá trong tay cô, dụi tắt: "Không biết hút thuốc thì đừng lấy ra!"

Trên bàn ăn, Tống Hiểu rót cho mình chén rượu, mắt đỏ, lại rút ra một điếu thuốc ngậm trên khóe môi, nắm cái bật lửa, động tác châm thuốc run rẩy.

Lần này Bạch Hiểu Niên không ngăn cản.

Để cái bật lửa lại trên bàn ăn, Tống Hiểu mở miệng: "Ở chỗ khác mình không dám uống sáy, Tố Tố... hôm nay mình ở chỗ cậu say một lần được không?"

Tố Tâm gật đầu.

Thở ra một làn khói, Tống Hiểu nước mắt theo khóe mắt chảy xuống, nét mặt lãnh đạm, không yên lòng mở miệng: "Mình lên giường cùng với nhà đầu tư..."

Lời nói của Tống Hiểu như sét đánh ngang tai hai người, Bạch Hiểu Niên sững sờ trong chốc lát, quan sát vết thương trên người cùng trên mặt của Tống Hiểu hỏi: "Vết thương này! Là do nhà đầu tư vô cùng háo sắc hay là do Tô Hoàn đánh?"

Tống Hiểu lắc đầu, dùng giọng diệu nhàn nhạt nói.

"Mình với Tô Hoàn chia tay được ba tháng rồi." Tống Hiểu cụp mắt hút điếu thuốc lá, "Là mình có lỗi với Tô Hoàn, mình cho rằng mình đối với tình cảm của anh ấy có thể mãi mãi không thay đổi, sự thực chứng minh, chỉ là mình chưa gặp được người có lực hấp dẫn hơn."

Những năm Tống Hiểu cùng Tô hoàn yêu nhau, dù cho bản thân Tống Hiểu dơ bẩn ở giới giải trí, Tống Hiểu đều duy trì sự ngây thơ của mình, muốn đem lần thứ nhất của mình dành cho đêm tân hôn.

Tống Hiểu nói tới chỗ này, Bạch Hiểu Niên nói chen vào: "Nhà đầu tư này có vợ sao?"

"Không khác biệt lắm, anh ta đã có vị hôn thê." Tống Hiểu biết Bạch Hiểu Niên hận nhất là kẻ thứ ba, ánh mắt nhìn về phía Bạch Hiểu Niên, "Trước khi lên giường cùng anh ta, mình vẫn cho rằng anh ta độc thân, nhưng nói nói trắng ra... Coi như là biết anh ta có vị hôn thê, đêm đó mình vẫn sẽ quyết định lên giường với anh ta!"

Trầm mặc một lúc, Tống Hiểu buông thõng con mắt tiếp tục nói: "Nếu như mình còn là năm đó từ trong trường học đi ra... Đơn thuần như một tờ giấy trắng, 20 tuổi, cái tuổi đẹp nhất của cuộc đời con gái, vô tư đơn thuần. Thì nhất định mình sẽ vô tri vô giác ôm một nhiệt huyết phấn đấu, lập lời thề muốn cho những người trong quy tắc ngầm nhìn xem, mình không cần phụ thuộc vào quy tắc ngầm, vẫn có thể đi đến đỉnh cao khiến mọi người phải ngước nhìn!"

Tống Hiểu bưng chén rượu lên uống một hơi hết sạch, để ly xuống...

"Những năm này, mình mắt thấy những người sử dụng quy tắc ngầm cướp đi nhân vật của mình, dù cho mình có hành động tốt đến đâu... Cũng không sánh bằng người khác có người chống lưng! Mình năm nay đã 25 tuổi, sắp bước sang tuổi 26, dù gì cũng đã già, dù cho mình có dùng nhiều tiền hơn nữa mua mỹ phẩm đắt hơn, đều không cách nào quay lại tuổi 20, nhiều lần đi tuyên truyền mình biết người hâm mộ chỉ thích những diễn viên trẻ đẹp, dung nhan hoàn mỹ! Sau đó mình liền phát hiện nữ minh tinh cuộc đời đặc biệt ngắn ngủi, mình biết mình đã lãng phí thời gian rồi!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.