Có khoảng 6-8 người, cô nhìn xung quanh một lượt rồi tìm điện thoại
- Tôi muốn ra ngoài, cũng không muốn thấy họ ở đây nữa.
Bên kia im lặng một hồi rồi cũng cúp máy.Chỉ khoảng 1 lúc sau tất cả những người trước phòng đều bị đánh ngất và tất nhiên camera mà Lạc Cẩm Hiên lắp đã bị mất tín hiệu.
Lúc này Tuệ Nhi mới cảm thấy thoải mái, cô bước ra khỏi phòng đi đến thang máy thì thật không may gặp người mà cô muốn gặp từ lâu
- Hahaah thật trùng hợp.
Tuệ Nhi nhìn người trước mặt, cũng đã đến lúc gặp lại nhau rồi.
- Tôi thì không nghĩ sẽ gặp anh ở đây.
- Mới ngày nào còn bé chút xíu giờ đã trở thành một thiếu nữ biết ăn nói rồi.Sao, không muốn gặp lại anh mày sao?
Nhìn đôi mắt muốn ăn tươi nuốt sống cô, lúc này cô chỉ muốn móc con mắt hắn ra
- Vũ Thiên anh nói xem sao, tôi đây cũng muốn lắng nghe suy nghĩ của anh lúc này.
Vũ Thiên không ngờ, con bé nhút nhát ngày giờ đã trả lời một cách sắc bén đến như vậy.
- Tao nghĩ chúng mình biết bao là kỉ niệm mày đương nhiên muốn gặp lại anh mày ôn lại chuyện cũ chứ.
“Kỉ niệm sao? Tôi ghê tởm, chỉ nghĩ đến mỗi ngày đều sợ hãi xem ai có nhìn lén mình không rồi đôi bàn tay ôm lấy thân thể bé nhỏ của cô làm cô rợn da gà”
- Hahhaha tất nhiên kỉ niệm ấy quên sao được.Mỗi một phút trong cuộc đời tôi, tôi đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-chi-cung-chieu-minh-em/2751475/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.