Vừa vào nhà, Lạc Ân Nghiên muốn rũ bỏ hết nhớ nhớp trên người nên liền tiến vào phòng tắm. Để lại một mình Âu Thành Triệu bên ngoài, cậu không khách khí liền đi theo cô vào phòng ngủ, thoải mái ngồi lên giường hưởng thụ.
Phòng của Lạc Ân Nghiên có mùi thơm rất đặc trưng. Vừa thơm man mát của hoa hồng, lại có một chút ngọt ngào của sữa khiến cậu trầm mê không lối thoát.
Âu Thành Triệu ngã lưng lên giường, hưởng thụ cái êm ấm chờ đợi cô ra ngoài. Lúc tắm xong Lạc Ân Nghiên bất ngờ nhớ ra.
Vì quá vội cô không có mang quần áo vào. Bàn tay đập vào trán, trách móc sự bất cẩn của mình, giờ mà vác thân mình đi ra bảo đảm thanh niên kia sẽ trở thành con sói hoang cho mà xem.
Hết cách cô đành phải đứng bên trong, giọng nói nhàn nhạt gọi vọng ra.
“Âu Thành Triệu, lấy hộ tôi bộ quần áo”
Thấy không có tiếng trả lời, Lạc Ân Nghiên liền mạnh dạn mở he hé cảnh cửa nhìn ra bên ngoài. Chẳng trách lại không nghe, tên kia đã lăn ra ngủ khi nào không hay.
Thấy vậy cô cũng không nghĩ nhiều, quấn sơ sơ cái khăn tắm quanh người mình rồi nhanh chóng tiến ra bên ngoài. Đang loay hoay tìm bộ đồ thoải mái mặc đi ngủ, từ đâu một vòng tay ôm chặt lấy cái eo nhỏ bé của cô. Từng nụ hôn như chuồn chuồn lướt rơi rớt lên bờ vai thanh mảnh vẫn còn hơi ướt do nước, Lạc Ân Nghiên liền biết ngay cậu lúc nãy là giả vờ. Cô không quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-cuoc-tinh-yeu/3081304/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.