Câu nói có ý bảo vệ người thanh niên kia đã khiến Âu Thành Triệu trở nên mất kiểm soát, cậu túm lấy cổ áo tên kia kéo mạnh lên, giọng nói hùng hổ đay nghiến nói.
“Tao nói mày đi ra. Chỗ này là chỗ của tao!”
Lạc Ân Nghiên nhìn thấy cảnh này, cô sợ xảy ra xung đột, đánh nhau trong sinh nhật của Nguyên Ngọc Dương thì không hay nên liền hoảng hốt đứng dậy kéo tay Âu Thành Triệu ra.
Nhưng hành động này của cô lại bị cậu hiểu lầm là bảo vệ tên kia, Âu Thành Triệu không thể ngờ quay qua nhìn cô, mắt đã có chút đỏ vì tức giận.
“Chị đang làm gì? Bảo vệ nó à? Chị đang làm cái hành động gì?”
“Trong sinh nhật của Nguyên Ngọc Dương đừng làm hành động hàm hồ”
Âu Thành Triệu nheo mắt nhìn cô, sau đó vang lên tiếng cười trào phúng, đầu gật gật như thể hiểu ra. Tay cũng từ từ buông lỏng cổ áo người thanh niên.
“Được rồi!”
Nói rồi cậu thản nhiên chỉnh lại cái áo của mình, ánh mắt lạnh nhạt liếc Lạc Ân Nghiên một cái song liền quay đi về chỗ của mình. Lạc Ân Nghiên nhìn theo bóng lưng cao lớn của cậu, trong tim như có cái gì đó khó tả, nó nhói lên như có một cây kim to lớn đâm vào vậy. Cô kiềm lại cảm xúc đang xúc động trong lòng. Quay qua nhìn người thanh niên bên cạnh, giọng nói không nóng không lạnh vang lên.
“Phiền cậu đi ra chỗ khác được không? Tôi hơi mệt, tôi muốn yên tĩnh một chút”
Nghe cô nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-cuoc-tinh-yeu/3081268/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.