Âu Thành Triệu được đưa vào phòng truyền máu gấp. Máu của cậu không phải thuộc dòng máu hiếm nên trong phòng trữ máu đã có sẵn.
Trải qua gần một tiếng đồng hồ, Lạc Ân Nghiên ngồi thẫn thờ ở dãy ghế hành lang, tay cô bây giờ vẫn có chút run rẫy, nhớ đến cảnh khi thấy cậu nằm la liệt trên vũng máu đỏ tươi, cô đã cảm thấy chân tay luống cuống, sống lưng lạnh buốt cứng đờ.
Váy trắng dính máu đỏ của cô, làm cho ai đi qua cũng phải khiếp sợ. Đang ngẫn ngơ suy nghĩ thì cô nghe tiếng bước chân chạy vang trên hành lang.
Châu Ái Nghi bộ dạng hấp tấp, có vẻ khi nghe tin cô ta liền chạy tới đây nên trên trán đã đổ chút mồ hôi, khiến tóc bết lại.
Phong Lãnh Thiên đang ngồi thấy Châu Ái Nghi thì cũng đứng lên, hai mắt ngạc nhiên đi lại.
“Sao em lại ở đây?”
“Em trai em bị tai nạn”
“Ý em là Âu Thành Triệu?”
Châu Ái Nghi không giấu diếm, thẳng thắng gật đầu công nhận. Phong Lãnh Thiên lúc đầu cũng có chút bất ngờ, nhưng sau cũng bình tĩnh yên lặng không nói. Châu Ái Nghi lúc này mới liếc nhìn cô gái đang ngồi vô hồn dưới ghế, cô đi lại trừng trừng tức giận, không quan tâm ai ở đó, thẳng thừng giáng xuống một cái tát không nặng không nhẹ, xuống gương mặt trắng nõn của Lạc Ân Nghiên.
Phong Lãnh Thiên giật mình, tay cầm lấy cổ tay đang muốn tát thêm cái nữa của Châu Ái Nghi, nhẹ giọng nói.
“Em làm gì vậy?”
Lạc Ân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-cuoc-tinh-yeu/3081259/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.