Ngày qua ngày, Âu Thành Triệu như đóng cọc ở nhà cô, mỗi phút mỗi giây đều không muốn ra khỏi căn nhà này. Dù cho Lạc Ân Nghiên liên tục đề cập đến vấn đề không muốn ở chung, nhưng Âu Thành Triệu lại đánh trống lảng vờ như không nghe thấy mà bỏ qua lời cô nói.
Đã nói nhiều đến mức cô không còn muốn nói nữa, Lạc Ân Nghiên vẫn luôn giữ thái độ lạnh nhạt hết mức với Âu Thành Triệu.
Có lúc cô thấy được khuôn mặt buồn tủi của người thanh niên, nhưng nhìn một chút rồi lại gạt đi. Cô vẫn như thường ngày, sáng đi tối về, thời gian gặp và chạm mặt Âu Thành Triệu không đếm nỗi trên đầu ngón tay.
Như vậy cũng tốt!
Bản thân Lạc Ân Nghiên cũng không muốn nhìn thấy gương mặt khiến mình phiền lòng mỗi khi gặp.
Có lẻ Âu Thành Triệu ở nhà chủ yếu là để được gần Lạc Ân Nghiên. Nhưng thứ khiến cậu không đoán trước được là Lạc Ân Nghiên lại luôn tránh né mình, một mình lạc lỏng trong căn nhà trống trơn một thời gian dài cũng khiến Âu Thành Triệu có chút chán nản.
Cậu bắt đầu quay lại quản lý công ty giải trí của hai gia đình. Thành ra cả hai đều việc công bận rộn nên càng ít gặp nhau hơn, chỉ có một vài tiếng buổi tối sẽ chạm mặt nhau được một chút.
Dù đi làm Âu Thành Triệu vẫn sắp xếp thời gian về sớm hơn cô. Cậu luôn luôn là người chuẩn bị bữa tối cho hai người. Dọn dẹp nhà cửa như một người đàn ông đảm đang khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-cuoc-tinh-yeu/3081178/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.