Lạc Ân Nghiên bị cậu nắm chặt cổ tay đau đến mức phải cau mày lại, nhiều lần muốn rụt lại nhưng đều vô dụng.
Ngược lại với điệu bộ khó chịu ấy thì Âu Thành Triệu lại hau háu nhìn cô không rời, đôi mắt cố chấp đến cực độ.
Lúc này Lạc Ân Nghiên biết nếu cô không trả lời, Âu Thành Triệu một mực sẽ không buông tha cô.
Cô thở dài một hơi, đôi mắt rũ xuống nhìn vào bàn tay đang nắm chặt cổ tay mình, giọng nói uể oải vang lên.
"Buông ra rồi tôi sẽ trả lời"
Nghe cô nói vậy Âu Thành Triệu mới bắt đầu buông lỏng tay mình ra, cậu không nói năng gì ánh mắt vẫn tập trung không bỏ qua bất cứ thái độ nào trên mặt Lạc Ân Nghiên.
Lạc Ân Nghiên vừa đẩy vali qua góc phòng vừa trả lời.
"Ngày mai tôi sẽ về Mĩ một thời gian, cậu không cần cứ lại đến nhà tôi làm gì"
Âu Thành Triệu nhíu mày, nghi hoặc hỏi.
"Về Mĩ? Làm gì?"
"Có chút công việc cần giải quyết thôi"
Dứt lời cô nhanh chóng chèo lên giường, tay nhanh nhẹn kéo chăn chùm kín hết người để lại một bóng lưng lạnh lùng cho Âu Thành Triệu.
Mà lúc này Âu Thành Triệu lại đứng sững người ở đó, ngẩn ngơ suy nghĩ gì đó một lúc. Một hồi sau cậu mới chậm rãi leo lên giường, động tác vô cũng nhẹ nhàng, cẩn thẩn như sợ chỉ một chút động mạnh Lạc Ân Nghiên sẽ tức giận mà đuổi cậu ra khỏi phòng.
Bàn tay to lớn, chai sạn đặt lên bờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-cuoc-tinh-yeu/3081176/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.