Ngô Đồng bước vào căn phòng, bên trong được trang trí ga màu sáng, đèn được thắp màu tím trông rất lãng mạn, phía giường nhô lên một khoảng, ở đó là người phụ nữ anh yêu, người phụ nữ đầu tiên cũng sẽ là người phụ nữ cuối cùng của anh. Anh tháo chiếc caravat ra rồi quăng xuống sàn nhà, tiếp theo là chiếc áo khoác vest màu đen. - "Hạ Tử Lộ, ngày hôm nay mà em dám đi ngủ trước sao?" Anh hỏi. Chẳng hiểu vì sao dạo gần đây cô gái này lại ăn và ngủ nhiều hơn mọi khi, chỉ cần nằm xuống giường là liền chìm vào giấc ngủ. Vẫn không có hồi đáp lại câu hỏi của anh, anh leo lên giường kéo chiếc chăn ra. Tử Lộ đã thay quần áo ngủ kín đáo, lớp trang điểm đã được tẩy đi, chỉ còn lại làn da trắng hồng và bờ môi đỏ mọng tự nhiên. Máu trong người anh nóng lên, anh quả nhiên không có sức chống lại cám dỗ của cô. Ngô Đồng thở hắt ra rồi cúi xuống chạm nhẹ lên môi cô, lần đầu là liếm nhẹ sau dần là gặm cắn, đến khi đôi môi cô sưng tấy lên anh mới hài lòng buông ra. Tử Lộ đang ngủ chỉ cảm thấy khó thở, cô mở miệng ra để đón nhận không khí nhưng toàn thấy cảm giác ẩm ướt. Người ta nói khi say đàn ông thường bộc lộ sự ham muốn trong con người mình, anh cũng vậy, nhanh chóng cởi chiếc áo sơ mi trắng ra rồi đè lên cơ thể mềm mại của cô. Anh hôn lên cổ của cô, để lại những dấu vết đánh dấu chủ quyền, tiếp theo anh lột sạch hết quần áo trên người cô. Nhìn cơ thể của người phụ nữ trước mặt mà yết hầu anh khó khăn di chuyển lên xuống. Ngô Đồng cởi chiếc thắt lưng ra, tiếp theo chiếc quần dài. Vật nam tính đang lấp ló trong chiếc quần kia trông thật mạnh mẽ, anh vuốt ve mông cô. - "Tử Lộ, em có dậy hay không? Anh cũng không ngại nếu như anh làm một mình." Tử Lộ khó chịu uốn éo, mắt vẫn nhắm nghiền lại :"Ưʍ..." Ngô Đồng thật sự không chịu nổi nữa, tách chân cô ra đặt lên vai mình, anh từ từ đưa thứ to lớn kia đi vào bên trong của cô. - "Hự." Cảm giác được bao bọc bởi sự ấm áp khiến anh không kìm được mà thở mạnh. Anh nhấp nhẹ vài lần, tốc độ này khiến anh không thỏa mãn lắm nên nhanh chóng tiến công dồn dập. - "A.." Tử lộ đang ngủ bị quấy phá thì không thể tiếp tục giấc mộng được nữa. Cô mở mắt ra, đôi mắt còn đang buồn ngủ chứa một tầng sương mờ, mơ màng, trông rất kíƈɦ ŧìиɦ. Ngô Đồng cúi xuống hôn ngấu nghiến lên môi cô, mặc cô chưa hiểu ra chuyện gì. Hôn đến ngạt thở anh mới buông cô ra, Tử Lộ ngây ngốc hỏi :"Boss, anh vào lúc nào vậy? Ưʍ..." - "Vào từ lúc em đi ngủ mà không mặc đồ." Anh xấu xa nói rồi bóp nhẹ ngực cô. Tử Lộ ưỡn cong người lên vì suиɠ sướиɠ :"Em...ai bảo em ngủ không mặc đồ chứ?" Cô sợ con sói hoang này sẽ ăn sạch sẽ mình nên đã cố tình mặc bộ đồ kín đáo nhất rồi đi ngủ từ sớm, nhưng sói vẫn là sói, dù có ngất đi cô cũng sẽ bị anh "ăn" thôi. - "Ưʍ...không..nhẹ một chút....em đau quá...a" Ngô Đồng vỗ mạnh vào mông cô :"Dám không đợi anh mà đi ngủ trước." - "A...Boss, anh khi dễ em..." Anh cười rồi cúi đầu xuống hôn cô, bên dưới tiến công dồn dập, qua không biết bao nhiêu tư thế anh mới chịu buông tha cho cô hiệp đầu tiên, mới nghỉ chưa được ba phút anh đã đè cô ra tiếp tục hiệp tiếp theo. - "A..Boss, em mệt lắm...ưm, anh tha cho em đi..." Nhìn người phụ nữ đang nằm dưới thân mình thở gấp kiều mị, bộ dạng kíƈɦ ŧìиɦ như vậy làm sao anh có thể dừng lại được." Đến gần sáng, Tử Lộ không chịu được nữa mà nức nở cầu xin thì anh mới buông tha cho, thỏa mãn nằm xuống ôm cô vào lòng rồi chìm vào giấc ngủ. Còn Tử Lộ bây giờ chẳng khác nào vô chi vô giác, tay đau, người đau, cổ họng gào thét đến phát đau.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]