Tô Tư nghe vậy thì miễn cưỡng ra ngồi đối diện Tiểu Khiết, cô ta nói :"Có chuyện gì?"
- "Dạo này cô sống ổn chứ? Nếu muốn gì cứ nói với tôi, tôi sẽ giúp cô". Tiểu Khiết nói.
Tô Tư cười lạnh :"Sao hả? Bị tên Trần Gia Kiệt kia đá nên mới quay sang tìm tôi sao?"
- "Cũng có thể là như vậy." Tiểu Khiết nói.
Tô Tư ghé mặt sát mặt cô :"Rời khỏi hắn ta sớm cũng tốt, dù sao hắn ta cũng bị bệnh sắp chết, kẻo sau này lại thành góa phụ."
Bệnh sắp chết? Tiểu Khiết ngạc nhiên hỏi :"Cô vừa nói gì? Anh ấy bị..?"
- "Chưa biết gì sao?" Tô Tư nói.
Tiểu Khiết nhìn cô ta bằng ánh mắt chắc chắn mình muốn nghe điều đó, Tô Tư cười :"Xem cô kìa, thật hả dạ, nhưng tôi lại không thích nói cho cô biết."
- "Tôi xin cô, cô hãy nói ra đi."
Tô Tư nhìn Tiểu Khiết :"Dạo này bên cạnh hắn ta chắc cũng tìm được một khoản tiền lớn nhỉ? Trong đây tôi cũng kẹt quá."
- "Cô muốn bao nhiêu cũng được, cô nói đi."
Tô Tư nói :"Hai trăm vạn."
Hai trăm vạn? Cô ta ở trong đây cần nhiều như vậy làm gì chứ? Nhưng mọi chuyện giờ không quan trọng, quan trọng là thông tin cô đang muốn biết.
- "Được."
Tô Tư gật đầu :"Hào phóng lắm, thế thì không để cô đợi lâu nữa, tên Trần Gia Kiệt có một khối u ngay não, rất nguy hiểm, tỉ lệ phẫu thuật thành công rất thấp, tôi khuyên cô mau quay lại lấy ít tài sản rồi hẵng đi".
Cô không nghe được gì nữa, trong đầu chỉ nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-co-the-em-toi-deu-thich/543344/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.