Lúc này Giản Tử Hạo đi ra, Tuyết Liên cùng anh vội đi đến.
- "Cô ấy sao rồi?" Anh hỏi.
Giản Tử Hạo bỏ khẩu trang ra :"Phần đầu va đập khá mạnh chắc sẽ mất vài ngày mới tỉnh dậy, còn lại mọi thứ đều ổn."
- "Vậy cô ấy đâu?" Tuyết Liên hỏi.
- "Được đưa đến phòng hồi sức rồi, tạm thời mọi người đừng vào đông quá để cho cô ấy nghỉ ngơi đi." Giản Tử Hạo nói.
Tuyết Liên nhìn Trần Gia Kiệt :"Trần tổng, để tôi ở cùng cậu ấy cho."
- "Không được, bảo bối lúc giờ anh rất mệt, em không quan tâm anh sao?" Giản Tử Hạo kéo tay Tuyết Liên.
Tuyết Liên lườm anh :"Buông tay ra."
- "Để tôi là được rồi." Trần Gia Kiệt nói rồi rời đi.
Tuyết Liên nhìn bóng lưng anh thì thở dài, họ đúng là trải qua vất vả mới về với nhau mà. Giản Tử Hạo nhìn theo ánh mắt của cô, tò mò hỏi.
- "Bảo bối, em đang nhìn cái gì vậy?"
Tuyết Liên nhẹ giọng nói :"Em biết rồi, em và Tiểu Khiết đều hiểu lầm anh ấy rồi, thật ra người anh ấy yêu vẫn luôn là Tiểu Khiết, anh ấy chưa bao giờ làm ra chuyện gì có lỗi với Tiểu Khiết cả."
- "Anh đã nói rồi mà, phụ nữ các em thật đa nghi." Giản Tử Hạo nói.
- "Giờ thì em biết mình sai rồi." Tuyết Liên nhìn vào anh nói.
Giản Tử Hạo ôm lấy cô :"Vậy bảo bối, tối nay em có thể cho anh lên giường ngủ chưa?"
- "Anh đừng mơ." Cô nghiêm giọng.
Giản Tử Hạo bất mãn vác cô lên vai :"Nếu em không cho anh chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-co-the-em-toi-deu-thich/543292/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.