- "Kiệt, em muốn nói chuyện với anh." Cô dựa vào ngực anh thì thào nói.
Anh ôm lấy cô :"Ngoan, đừng nói gì cả, em đang bị thương, đợi chúng ta ra khỏi đây đã."
Thang máy tiếp tục rơi xuống, anh cố gắng ôm chặt cô hơn.
Tiểu Khiết mỉm cười, nếu thang máy cứ rơi như vậy anh và cô sẽ gặp nguy mất. Như vậy cô và anh sẽ chết cùng nhau sao?
Đây có lẽ là ý trời, đến lúc cô và anh quay lại bên nhau thì lại lâm vào hoàn cảnh sinh tử này. Nhưng lúc này, có anh ở đây khiến cho cô không còn hoảng sợ nữa mà cô đang chấp nhận, chấp nhận sự sắp đặt này.
Chợt mọi người nghe thấy tiếng động bên ngoài, mọi người đang tiến hành sửa thang máy.
- "Chúng ta được cứu rồi."
- "May quá,tôi thật sự không muốn chết."
- "Huhu, sao lâu như vậy?"
Mọi người xung quanh nhìn nhau nói.
Một lát sau mọi người đều thấy tấm chắn trên đỉnh thang máy được mở ra, một cái đầu của nhân viên sửa chữa thò vào.
- "Mọi người bên trong không sao chứ?"
Trần Gia Kiệt cau mày :"Cậu bớt nói nhảm đi, mau cứu người."
- "Vâng, vâng." Cậu ta nhanh chóng đáp.
- "Bây giờ chỉ có thể đưa từng người một lên, nhưng Trần tổng phiền anh giúp chúng tôi đỡ họ lên trước được không? Dù sao ở trong đó phụ nữ cũng nhiều hơn". Nhân viên hỏi.
Anh gật đầu rồi nhìn thư kí Triệu, anh ta hiểu ra liền tiến về phía trước.
- "Tiểu Khiết, bây giờ anh đưa em lên trước, em đang bị thương."
- "Không, em không muốn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-co-the-em-toi-deu-thich/543291/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.