Sau khi Bạch Thiên tạm rời khỏi cuộc sống của hắn, ở nhà không còn bóng dáng hai người nữa.
Không cần phải cẩn thận giặt quần áo làm cơm, không cần phải giống như cha mẹ mà bận tâm chuyện của Bạch Thiên, không cần phải theo sau anh thay anh xử lí mọi chuyện, thế nhưng cả người Bạch Hạo lại không cách nào lên tinh thần được. Trái tim hắn bây giờ thật sự trống rỗng.
Buổi tối trên TV đang có chương trình dự báo thời tiết, cô phát thanh viên nói thành phố Z ngày mai âm u trời chuyển mưa nhỏ. Bạch Hạo ngủ ở trên ghế salông, cả người đờ ra nhìn trần nhà, nghe thấy chữ mưa liền bật dậy ngay.
Có mưa… Hắn chợt nghĩ tới, Bạch Thiên không mang dù!
Bạch Hạo ngẩn người, trong chốc lát chuyện này đã chiếm toàn bộ đầu óc hắn, hai tay hắn cầm điện thoại di động, bàn tay run lên. Liếm liếm đôi môi khô khốc, may mà điện thoại vẫn còn trên tay chưa rơi mất, hắn mở điện thoại mua vé tàu siêu tốc đi đến thành phố Z.
Hắn muốn gặp Bạch Thiên.
Chuyến gần nhất cũng hai tiếng sau mới mở. Bạch Hạo cảm thấy mình tám phần mười là phát điên lên rồi. Hắn vô cùng bình tĩnh đem theo chứng minh thư cùng bóp tiền, còn có cây dù quan trọng nhất. Xuống lầu bắt taxi, đi siêu thị gần đó mua thêm ít đồ nữa, hai tiếng sau, Bạch Hạo cũng đã ngồi trên chuyến tàu đó.
Dọc đường đi, hắn rất khẩn trương.
Mãi đến khi ngồi trên tàu, xung quanh ghế ngồi đều là hành khách, tất cả buồn phiền đều như lắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-ca-toi-dang-yeu-nhat-the-gioi/587220/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.