Trước đó ta đã giao dịch với Vương phi Nhu Nhiên.
Trong mấy ngày Lưu Âm được sủng ái, nàng có thể thay thế một người có khuôn mặt tương tự trong doanh trại, trà trộn vào đám thương nhân người Hồ, cao chạy xa bay. . Đam Mỹ Cổ Đại
Năm ngày sau, Hách Liên Nghiêu mới ra khỏi trại của Lưu Âm.
Ngoại trừ Vương phi Nhu Nhiên, Đại hoàng tử chưa từng sủng ái ai như vậy.
Ai ai cũng nghĩ Lưu Âm sẽ trở thành trắc phi của Đại hoàng tử, chính nàng cũng nghĩ như vậy.
Nàng triệu kiến ta, khi ta đến thì thấy nàng quần áo lộng lẫy, đáng yêu dựa vào tấm da hổ bên cạnh.
"Lúc Lâm Khê ngươi đắc ý thì có nghĩ tới ngày hôm nay không?"
"Rót trà cho ta!" Lưu Âm kiêu ngạo ra lệnh.
A Hồi định thay ta rót trà thì bị nha hoàn thân cận của Lưu Âm tát mấy cái: “Ngươi có thân phận gì mà dám pha trà cho nương tử nhà ta.”
Ta kéo A Hồi lại, mặt không chút xấu hổ, bình tĩnh dâng trà cho Lưu Âm.
"Ngươi từng là chủ tử cũ của ta nên ta hầu hạ ngươi là đương nhiên."
Lưu Âm nhìn ngón tay đã đỏ bừng vì trà nóng của ta rồi cố ý không nhận để ta quỳ ở đấy.
Ánh mắt ta sắc bén: "Nhưng đây cũng là lần cuối cùng ngươi được ta kính trà."
Lưu Âm còn chưa kịp hiểu ta nói gì thì Hách Liên Nghiêu đã tức giận xông vào, đôi tay nổi gân xanh của hắn bóp lấy cổ Lưu Âm, dọa những nha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-ca-ta-la-cho-bam-duoi-cua-cong-chua-vong-quoc/3577663/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.