15
Không ngẫu nhiên, ta bước ra khỏi trại thì nhìn thấy Lâm Trạch.
Mỗi lần hắn đến gặp ta đều là vì Lưu Âm.
Ta không nhịn được cười mỉa mai, bĩnh tỉnh hỏi hắn: "Ca ca lại muốn xin ta cái gì?"
Lâm Trạch như vừa mới khóc, đôi mắt hắn đỏ khoe, nửa khuôn mặt cũng đỏ bừng, dáng vẻ vô cùng đáng thương.
Trong giây lát, ta nghi ngờ liệu người trước mặt liệu có phải ca ca ta, người từng thuần hóa được một con ngựa dữ và vô cùng dũng mạnh hay không.
Hắn lúng túng mở miệng: "Khê Khê, ca ca cầu xin muội lần cuối, muội có thể giúp công chúa điện hạ được không?"
Lâm Trạch khó khăn nói: "Đưa nàng ấy đến bên Đại hoàng tử đi......"
Ta không nhịn được mà cười to.
Việc hắn có thể chịu đựng được đến mức này nằm ngoài phán đoán của ta.
Hạ mình cầu xin ta chỉ vì để giúp người con gái hắn thương trở thành thị thiếp của người khác.
Ta cười nhưng con mắt lại ướt…
Những ngôi sao trên trời chiếu xuống khiến mắt ta mờ mịt.
Nực cười, kiếp trước ta đã chờ một kẻ như vậy đến cứu ta.
Đến tôn nghiêm và tính mạng của hắn còn không quan trọng bằng Lưu Âm thì nói gì là ta.
"Lâm Trạch, ta và Lưu Âm, ai quan trọng hơn?"
Lâm Trạch chưa từng nghĩ tới vấn đề này, bây giờ bị hỏi nên hắn không biết trả lời ra sao
Ta nở một nụ cười đau khổ và thương hại:
"Ta là muội muội của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-ca-ta-la-cho-bam-duoi-cua-cong-chua-vong-quoc/3577662/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.