Sáng sớm ngày tiếp theo, dưới sự thúc giục của cha Mật Ny An, cô ta cuối cùng cũng “lưu luyến không rời” mà rời đi. Đương nhiên, “lưu luyến không rời” này cũng chỉ là một mình cô ta đơn phương nghĩ vậy , Lý Âu và Tiêu Luân thì hoàn toàn không để ý, nhất là Tiêu Luân chỉ ước cô ta đi sớm hơn một chút.
Tiễn Mật Ny An, hắn và ca cùng nhau đi dọc bờ biển trở về.
Lý Âu, Tiêu Luân huých cánh tay y nói, ngày hôm qua anh nói muốn đưa tôi một lễ vật đặc biệt, hẳn là không chỉ có mình chuyện ba mẹ đến thôi phải không?
Lý Âu khiêu mi, cười cười, không nghĩ tới em còn nhớ rõ. Sao bây giờ lại trở nên thông minh vậy?
Tôi cho tới bây giờ vẫn rất thông minh! Tiêu Luân đắc ý nói
Phải không? Vậy em có biết tại sao mình bị ngã không?
••••
Tiêu Luân không thể tin quay đầu lại nhìn Lý Âu,
Chẳng lẽ là •••anh?
Đúng vậy, anh đem mỡ bò rơi trên mặt đất. Sau đó em liền ngã xuống. Lý Âu cười cười ra vẻ thắng lợi
Vì cái gì?! Tiêu Luân tức giận nói
Em không thích nữ nhân kia chẳng lẽ anh lại thích?
Nói như vậy, ngay từ đầu anh đã muốn lợi dụng tôi để đuổi cô ta đi? Tiêu Luân đề cao âm điệu
Chính xác mà nói, hẳn là đúng vậy, nhưng nếu không đuổi cô ta đi thì ngày nghỉ của chúng ta chỉ có thể là mơ thôi.
Lý Âu! thật quá phận a! Cũng không nói trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-ca-hon-huyet-cua-ta/1938039/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.