Tiêu Luân!? Ngươi thực sự không sao chứ? Tiêu Quý Phong ngồi trong quán cafe kêu lên
Ba, Tiêu Luân xoay người, tươi cười sáng lạng .
Con thật không sao cả. Chỉ là có chút mất ngủ, con. . . mọi người ngoạn vui vẻ đi!
Thời tiết thay đổi dần trở nên có chút khô nóng, trên bãi biển La Rochelle người đi bơi cũng trở nên mệt mỏi. Cát vàng hoà trộn với hương vị của biển, bốc lên một tầng hơi nước mờ ảo, giống như rượu Whiskey bay đầy trong bồn tắm, khiến người ta chìm đắm
Tiêu Luân xoay xoay đầu có chút mệt mỏi, trong đầu lại hiện ra cảnh buổi sáng hôm kia.
Sáng sớm mùa hạ luôn làm cho người ta tham luyến mát mẻ mà tỉnh dậy sớm
Sáng 7: 45
Tiêu Luân duỗi người, trên giường xiêu xiêu vẹo vẹo trở mình
【? 】
Tay sao cũng không đụng phải người của Lý Âu
A~~~lười biến duỗi thắt lưng, Tiêu Luân ngồi dậy
【 đi nơi nào ? 】
Ở trong phòng rửa mặt chải đầu xong, lại loạn chuyển một chút, nửa giờ qua
【Trên mặt giường là ••••? 】
Đi đến bên giường, Tiêu Luân lúc này mới phát hiện lời nhắn Lý Âu
Dear Luan,
I’ll give you a surprise ! please come to the coffee house at 8: 30
yours Leo
【 ân? Lý Âu có kinh hỉ cho ta? ! Chết tiệt! Ta như thế nào hiện tại mới phát hiện! 】
Tiêu Luân hận chính mình ngu xuẩn đến bây giờ mới thấy được lời nhắn của Lý Âu, bật người nhấc lên chiếc áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-ca-hon-huyet-cua-ta/1938025/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.