Ai •••
Ghé vào bên giường, tiêu luân nhìn ra phong cảnh bên ngoài mặt như quân bài porker*, như là ai thiếu hắn mấy vạn tệ
(*扑克牌= poker – h.a: ai cũng hiểu là bài j rồi a~)
Hôm nay mở to mắt liền thấy mình đang nằm trong khách sạn, dùng ngón chân nghĩ cũng biết hôm qua mình ra sao. Hơn nữa nhất định là tên Lý Âu kia lại ôm mình theo kiểu ôm công chúa trở về. Tưởng tượng đến cảnh mình té xỉu thật khó coi kia, trong lòng hắn dâng lên một trận ác hàn
【 a •• đau quá ••】
【 sớm biết vậy ngày hôm qua sẽ không cậy mạnh ••】
【 này •• thật sự quá điên khùng! Cư nhiên ở bên ngoài •••】một đám mây đỏ bất giác lại hiện lên ở hai gò má hắn
Bang bang! cửa bị mở
Luân, nguyên lai em đã tỉnh. Lý Âu bưng cơm trưa vào trong phòng.
Ân •••phờ phạc lên tiếng. Tiêu Luân ngay cả đầu cũng lười quay lại
Dậy ăn cái gì đi.
Không cần! Tiêu Luân ở trên giường dỗi, cũng không muốn nhúc nhích một chút.
Không đói bụng?
Không đói bụng! nhưng mà thật không may, ngay sau đó, bụng của hắn lại kêu lên
Được rồi! Đứng lên đi! Anh đỡ em.
Ân ••
Xấu hổ ngồi dậy, uống cốc nước Lý Âu đưa, Tiêu Luân hỏi
Lý Âu, cái kia •• ngày hôm qua tôi là •• như thế nào trở về?
Ta ôm trở về.
Đơn giản sáng tỏ. Không có một chữ dư thừa
••••
Đúng rồi,
Ân?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-ca-hon-huyet-cua-ta/1938020/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.