Trong tiệc sinh nhật___________
Tin tưởng đây là buổi tiệc long trọng nhất trong suốt mười mấy năm sống của Tiêu Luân.
Yến hội được tổ chức ở hoa viên sau nhà, giữa hoa viên có một tượng nữ nhân điêu khắc màu trắng ngà, chung quanh là hoa hướng dương vàng rực rỡ, cái bàn cẩm thạch đặt ngang dài gần mười thước ở trung tâm hoa viên, hoa tươi, rượu ngon, món ngon, đều do Oliva cùng một nam nhân trung niên cao lớn đưa đến, thời gian chính thức của buổi tiệc còn chưa đến, cho nên trong hoa viên chỉ có hai người bận rộn làm việc.
Luân, đây là ba ba!
Lý Âu một tay ôm Tiêu Luân, một tay chỉ vào Tiêu Quý Phong đang dọn ghế dựa
Hắn ••• chính là ba ba của ta •••!
Tiêu Luân đáy lòng không biết là kích động hay cảm khái, cảm giác hỗn loạn thổi phồng trong ***g ngực.
Tiêu Quý Phong quay đầu lại thấy Lý Âu mang theo Tiêu Luân vào hoa viên, vội vàng buông ghế trong tay, đi đến bên người bọn họ. Nhìn thấy xa xa thân ảnh cao lớn đang hướng mình đến gần, Tiêu Luân có chút theo bản năng lùi ra phía sau từng bước.
【 ông ấy ••• Chính là ba ba của ta mười mấy năm không gặp? 】
Hình dáng trước mắt dần rõ ràng, thân ảnh cao lớn, tóc ngắn gọn gàng, mặc dù đã đến tuổi trung niên, nhưng tựa hồ năm tháng khồng làm phai nhạt đi anh khí của ông ấy, khuôn mặt vẫn rất tuấn tú, trừ bỏ trên trán có vài ba nếp nhăn rất nhỏ, cả người thập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-ca-hon-huyet-cua-ta/1938004/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.