Sáng sớm hôm sau
Dương quang chói mắt xuyên qua bức màn chiếu vào mặt Tiêu Luân.
【••• buổi sáng ! ? 】
【 ai nha! Đi học ! 】
Tiêu Luân lập tức ngồi dậy. Thấy rõ phòng trước mắt, hắn mới đột nhiên nhớ mình đã đến Tếch-xát
【 nga ••• nguyên lai ta đã đến nước Mĩ •••】
A ••• đột nhiên cảm thấy được thân thể từ nơi riêng tư truyền ra một trận đau đớn
【 đáng giận! •••】 Tiêu Luân lúc này mới nhớ tới chuyện ngày hôm qua
【 ngày hôm qua ••• ta hình như té xỉu ở phòng tắm •••】>\<* ( đây là man chửi bới của em ấy trẻ con không được đọc =)))
【 cư nhiên té xỉu •• Nhưng mà ta hiện tại sao lại ở trên giường? •• chẳng lẽ nói ——】
Tiêu Luân bị ” phát hiện kinh ngươi’ của chính mình làm cho hoảng sợ
【 không thể nào! ~ sẽ không là bị Lý Âu ôm về đi!? Trời ạ, ta Tiêu Luân một đời anh danh xem như bị hủy ~】Tiêu Luân đang ở trong vô vàng bi thống, Lý Âu đã đẩy cửa bước vào.
Em tỉnh? Lý Âu hướng Tiêu Luân sáng lạng cười
【 thiết! Anh nhưng thật ra thực hưởng thụ! Tinh thần tốt lắm sao! 】
Tiêu Luân ở trên giường bày ra mặt thối khó chịu. Giống như hoàn toàn không để ý đến biểu tình của Tiêu Luân, Lý Âu bưng chén đĩa vào bên giường hắn
Đến, đây là bữa sáng của hôm nay
Không, ta không cần. Tiêu Luân hờn dỗi xoay người, làm động đến miệng vết thương trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-ca-hon-huyet-cua-ta/1937995/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.