Lăng Triết Hàn ôm chầm Lăng Lạc Tuyết vào lòng, cô nhận ra, toàn thân anh đang run rẩy. Anh nói với giọng run run không kém, dường như rất sợ hãi với chuyện vừa xảy ra, sợ rằng mình sẽ mất đi cô.
Cô theo bản năng muốn ôm lấy anh, nhưng phát hiện ra tay mình vẫn bị trói. Cô khẽ gọi, giọng như một con mèo nhỏ bị uỷ khuất:
"Ca... Tay của em..."
Lúc bấy giờ, anh mới phát hiện ra tình trạng của cô, liền nhanh chóng cởi trói cho cô. Nhìn thấy cổ tay của em gái hằn đỏ những vết dây thừng, lòng anh đau như cắt, càng ôm cô chặt hơn
Cô vòng tay lên xoa xoa tấm lưng rắn rỏi của anh, như là an ủi, cũng như là muốn nói mình vẫn ổn. Thật ra khi cô cảm thấy khó chịu, mẹ cũng đã từng ôm cô và xoa xoa như vậy. Cô lại suy ngẫm một hồi xem mẹ còn đã làm những gì nữa, rồi cô lại lấy tay xoa xoa đầu của anh, sau đó... hôn lên má anh. Cô nở nụ cười thuần khiết và tươi tắn:
"Ca, cảm ơn ca đã cứu em khỏi bọn người xấu nha!"
Anh còn đang ngây ngẩn trong sự dịu dàng và nụ hôn của cô, khi nghe giọng nói ngọt như mật rót vào tai của cô, tâm can anh liền thấy nhẹ nhõm và thoải mái. Tuy nhiên, anh lại như nghĩ ra chuyện gì, tức khắc bế cô lên, nét mặt nghiêm nghị, hỏi:
"Tuyết Tuyết, trả lời thành thực, em đã từng làm chuyện đấy với ai khác ngoài anh chưa?"
Cô nghiêng đầu suy nghĩ, nhăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-ca-dung-roi-xa-em-nhe/2054677/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.