Vương Phi Vân đi dạo không có mục đích ở quanh bờ hồ nghĩ mãi mà chẳng ra kết quả gì ngay cả cốt chuyện cũng không nhớ nhiều, đối với y mấy chuyện vận động não này quả thật không thích hợp~T_T~
Đang đứng ngắm nhìn phong cảnh xung quanh thì bỗng có một trận gió quét tới, Vương Phi Vân dựa theo trực giác tránh qua một bên.
"Ùm!!"
Vương Dung Dung bay thẳng xuống hồ. o(╯□╰)o
"C- cứu...khụ...cứu..."
Vương Dung Dung vùng vẫy loạn xạ dưới nước khó nhọc kiêu cứu.
"Đang yên đang lành nhảy xuống hồ làm gì nóng quá à?".
Vương Phi Vân làm như không nghe lời kiêu cứu, đổi với người muốn hại y thì y không có khái niệm cứu.
"Vương Phi Vân ngươi vậy mà dám ban ngày ban mặt hại tỷ tỷ của mình."
Hàn Ngọc Linh ở phía sau xanh cả mặt, lúc đầu ả và Vương Dung Dung định tâm đẩy Vương Phi Vân xuống ai ngờ vậy mà lại tự Vương Dung Dung té xuống đúng là vô dụng.
Vương Dung Dung vùng vẫy đến mệt rồi cũng sắp chìm xuống, thấy Vương Phi Vân không có vẻ quan tâm Hàn Ngọc Linh càng sốt ruột. Khi nãy muốn dạy cho Vương Phi Vân một bài học nên không cho nô tỳ theo hiện tại muốn tìm người giúp cũng không có.
Hết cách Hàn Ngọc Linh tự mình bước đến kéo Vương Dung Dung lên ai ngờ sức yếu thế là bị kéo xuống nước, lúc sắp rơi xuống cũng không quên kéo Vương Phi Vân xuống quyết cá chết lưới rách không cho Vương Phi Vân đắc ý.
Thế là...
"Ầm!!!!"
Vương Phi Vân không sợ trời không sợ đất, một đại nam nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-ca-cau-duoc-om-dui/153266/chuong-13.html